Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1410




Chương 1410

Hy Nguyệt khịt mũi cười nhẹ:

“Cô diễn nhiều như thế để làm gì? Tôi hỏi cô, ai nói với cô hôm nay tới đây làm phiền bà cụ? Chuyến đi của bà cụ ngày hôm nay chỉ có tôi và mẹ nhỏ biết, ngoài ra không còn ai khác. Làm sao mà cô biết được?”

Cơ mặt của Tư Mã Ngọc Như khẽ giật, không ngờ Hy Nguyệt lại có thể bình tĩnh như vậy, từng câu từng chữ đi thẳng vào trọng tâm vấn đề.

Nhưng mà vỏ quýt dày có móng tay nhọn, cô ta sớm đã nghĩ ra cách để chống chế.

Kiều An mím môi lại, giọng nói tuy nhỏ nhưng vô cùng rõ ràng:

“Tôi không biết hôm nay bà cụ sẽ đến đây, vốn dĩ tôi đến đây để lễ Phật cầu Bồ Tát phù hộ cho con của tôi có thể sớm nhận lại bố chúng. Không ngờ Bồ Tát từ bi ban phước, nhanh như vậy đã hiển linh.”

Bà cụ không thèm nhìn cô ta, ánh mắt sắc bén âm trầm:

“Nếu như cô nói xong rồi thì có thể đi.”

Kiều An cắn môi:

“Bà cụ, bà sẽ làm chủ cho mẹ con chúng tôi mà, có phải không?”

Sắc mặt bà cụ vẫn vô cùng bình tĩnh, thờ ơ. Giọng nói bà lạnh lẽo cất lên:

“Tôi không biết ai đã bảo cô đến đây để diễn màn kịch này, nhưng tôi nhất định sẽ điều tra ra. Nếu như cô dám to gan ở ngoài nói lung tung làm tổn hại đến danh dự nhà họ Lục thì đừng mong yên bình sống qua ngày nữa.”

Giọng nói của bà cụ khiến Kiều An cảm thấy ớn lạnh, cô ta quỳ rạp xuống trước mặt bà cụ:

“Tôi không có diễn kịch, từng từ từng chữ mà tôi nói đều là sự thật. Xin bà hãy tin tôi.”

“Đưa người phụ nữ này đi.” Bà cụ hạ giọng nói với vệ sĩ rồi đứng dậy bước ra khỏi đình.

Trên đường đi về, Tư Mã Ngọc Như giả bộ kéo tay Hy Nguyệt, giọng điệu ra vẻ vô cùng quan tâm:

“Lúc nãy tôi cứ nghĩ mãi người phụ nữ kia là ai, bây giờ cuối cùng cũng nghĩ ra rồi. Cô ta là người trước đây hay đi dự tiệc với Lục Lãnh Phong. Cô nhất định không được giận dỗi với Lãnh Phong, nên làm cho rõ chuyện này đi đã.” Những câu nói này vẻ ngoài thì là muốn giúp đỡ Lãnh Phong nhưng thực tế lại ngầm khẳng định quan hệ của anh với Kiều An.

Hy Nguyệt cười nhạt, sắc mặt vô cùng bình thản nhẹ nhàng:

“Tôi đã sớm biết chuyện của Kiều An rồi, chính miệng Lục Lãnh Phong nói với tôi đứa bé là con của trợ lý, không hề liên quan đến anh ấy.” Mặc dù Kiều An hôm nay cố tình nói ra điều này, muốn cho đứa bé có một danh phận, đã bịt miệng cô ta lại nhưng cô ta vẫn cứ muốn nói ra, để bà cụ đích thân điều tra.

Tư Mã Ngọc Như không bỏ qua cơ hội thêm dầu vào lửa, tỏ vẻ ngạc nhiên lấy tay che miệng:

“Lúc nãy không phải Kiều An nói để che đậy tai mắt mà Lục Lãnh Phong phải để cho trợ lý của Lãnh Phong giả làm bố của đứa bé nhỉ.”

Hy Nguyệt nhàn nhạt liếc cô ta:

“Mẹ nhỏ, lời nói của một người phụ nữ đầy dã tâm như cô ta làm sao mà có thể tùy tiện tin được. Còn không biết tại sao cô ta đột nhiên xuất hiện ở đây nữa.”

Bà cụ Lục rất lo tâm tình cô không tốt, hiểu lầm cháu trai dẫn đến mâu thuẫn. Nhưng khi nghe những lời này, bà an tâm một chút:

“Tôi tin Lãnh Phong, anh ấy tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện như thế này. Cô đừng suy nghĩ lung tung gây thêm rắc rối nữa.”

Tư Mã Ngọc Như liền im lặng, cô ta không chỉ muốn gây thêm rắc rối mà còn muốn thêm dầu vào lửa nữa.