Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 559




Chương 559

Đôi mắt đen nháy của Lục Lãnh Phong hơi cụp xuống.

Không hổ là một người phụ nữ đầy mưu mô, suy tính cũng rất sâu xa.

“Xem ra cô còn có chút chí tiến thủ, tâm tư sâu rộng, tôi sẽ rộng rãi một chút. Cho phép cô nói chuyện không vượt qua thời gian một phút, không cười quá ba giây.”

Cô bất đắc dĩ thở dài, không dám cò kè mặc cả, nếu không lời nói vừa rồi bị thu hồi thì hỏng bét.

Hại bản thân không sao, không thể hại những đồng nghiệp vô tội.

“Cảm ơn ông chủ.”

Cô tranh thủ thời gian chạy ra ngoài, gần vua như gần cọp, tính mạng có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào.

Vào buổi trưa, Hy Mộng Lan đến, hẹn Lục Lãnh Phong ở một nhà hàng Pháp gần đó.

“Ở đây gan ngỗng tương rất vừa miệng, cách phục vụ cũng rất mới lạ, tất cả đều được vận chuyển từ Pháp tới đây bằng đường hàng không.”

Hy Mộng Lan cười rất tươi như một đóa hoa vậy, đây là lần đầu tiên cô ta dùng bữa một mình với Lục Lãnh Phong, giống y như một buổi hẹn hò vậy.

Nhưng Lục Lãnh Phong không đến để dùng cơm: “Hãy nói về vấn đề chính trước.”

“Ồ.” Cô ta cụp mắt xuống, có chút thất vọng, nhấp một ngụm trà, mới chậm rãi nói: “Hình như em gái tôi đã tìm được một chỗ dựa tốt ở sau lưng anh.”

Lục Lãnh Phong hơi siết chặt tay cầm ly rượu: “Nói cho rõ ràng đi.”

“Ba năm trước, em trai của Hy Nguyệt bị tai nạn ô tô, hôn mê bất tỉnh, để cứu cậu ấy, gia đình họ đã chạy khắp nơi mượn tiền, còn bán đi cả căn nhà đang ở, cả nhà sống dưới tầng hầm. Hai ngày trước, cô ấy đột nhiên có tiền. Muốn đưa em trai của cô ấy sang Mỹ chữa bệnh, tôi tưởng đó là tiền anh đưa cho cô ấy, cô ấy nói đó là tiền ăn hỏi, nhà cô ấy trả hết nợ, tiền cưới hỏi cũng chỉ còn lại có hơn hai trăm triệu, ở đâu mà đủ tiền để đi đến Mỹ chứ?”

Hy Mộng Lan dừng lại, vừa tiếp tục nói: “Vào buổi sáng, tôi có nói chuyện với một người bạn trên facebook, cô ấy nói rằng vào ngày hôm trước cô ấy đã nhìn thấy em gái của mình. Cô ấy đã ở bên một người đàn ông, nói chuyện rất thân mật. Cô ấy rất ngạc nhiên nên đã đi hỏi thăm một chút, hàng xóm nhà họ nói rằng tiền họ sang Mỹ là của người đàn ông kia giúp, chú và dì đã coi anh ta như con rể, cả nhà họ đang chờ Hy Nguyệt ly hôn với anh để kết hôn với anh ta đấy.”

Lục Lãnh Phong như bị thứ gì đó giáng xuống một cách tàn nhẫn, hai vai run lên dữ dội.

Trên khuôn mặt anh không có chút biểu cảm gì, giống như đang đeo một chiếc mặt nạ điêu khắc bằng băng lạnh, đem tất cả cảm xúc đi đóng băng lại. Duy nhất đôi mắt của anh là ảm đạm đến đáng sợ, tối tăm khủng khiếp, như thể bắt đầu nổi lên sóng to gió lớn.

Hy Mộng Lan biết rõ, anh nhất định sẽ tức giận, cô ta còn muốn đổ thêm dầu vào lửa.

“Tôi thật sự không nghĩ ra được em ấy đang muốn gì. Nhà họ Lục cũng không phải không có tiền, vậy mà ở bên ngoài còn tìm đường hoang để đi, đây không phải là cắm cho anh một cái sừng sao? Nhà họ Lục là gia đình giàu có nhất, còn con dâu nhà họ Lục mà còn muốn dựa vào bán thân để kiếm tiền chữa bệnh là sao, tin này mà bị truyền ra bên ngoài chẳng phải sẽ làm nhà họ Lục bị mất hết thể diện à? ”

Cơ trên mặt Lục Lãnh Phong hơi giật, ngón tay anh ta đột nhiên siết chặt: “rầm” một tiếng, ly rượu trong tay anh ta vỡ vụn ra.

Trong lòng Hy Mộng Lan cười thầm. Cơn tức giận của Lục Lãnh Phong không hề tầm thường, tối hôm nay nhất định Hy Nguyệt sẽ bị anh ăn tươi nuốt sống.

“Lãnh Phong, anh cứ bớt giận đã, chúng ta ăn cơm trước đi.”

Lời nói của cô ta còn chưa dứt, Lục Lãnh Phong đã đứng dựng lên, không nói một lời nào, xoay người đi giống như cơn gió bão càn quét mọi thứ đi ra ngoài.