Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1349: Cửu Võ nổi bão




- Tiên Nguyệt, ngươi dám phản chủ?

Cực Tiên Võ Thần quát lên chói tai cũng không làm cho Tiên Nguyệt phải sợ hãi, Tiên Nguyệt tuy rằng suy yếu vô cùng nhưng nàng vẫn cố gắng để mình đứng thẳng, vẻ mặt tái nhợt hiện lên vui vẻ mà đáp lại:

- Chủ? Ngươi tính làm chủ cái gì? Sau khi đại nhân dùng ba kiện Thần khí chuộc ta ra khỏi Lãm Nguyệt Lâu thì ta và ngươi đã không còn quan hệ gì nữa, huống hồ, ngươi chỉ một mực coi ta là công cụ thu lấy lợi ích cho ngươi mà thôi.

- Ngươi sai rồi, nếu như người không hướng ta ra tay, ta còn có thể buông ta Sở Nam một chút, hiện tại, Sở Nam khẳng định sống không được rồi!

Thân ảnh trì trệ một lúc Cực Tiên Võ Thần, sau lại tiếp tục xông tới, thanh âm lạnh như băng trong Trảm Thần trận vang lên quanh quẩn không thôi.

Tiên Nguyệt cười lạnh ra tiếng:

- Võ Thần đại nhân, ta tu vi không cao nhưng ta không phải là kẻ ngu ngốc, lại nói, ngươi cho rằng ngươi có thể giết được đại nhân sao?

- Nói hay lắm, xem ra ngươi không phải là hạng nữ nhân ngực to không não!

Cửu Võ ha hả cười.

- Hai tên Địa Võ Thần phục kích một trung giai Võ Thánh, thật là khiến cho ta mở rộng tầm mắt a!

- Tiểu tỳ tử, trong chốc lát ta cho ngươi đẹp mặt!

Phất trần của Cực Tiên Võ Thần đã bắn đến trước người Cửu Võ, còn Chiểu Trạch Vực của Tôn Long Võ Thần cũng ngang nhiên rơi xuống. Cực Tiên Võ Thần vẫn còn hướng Cửu Võ nói ra:

- Nếu ngươi ly khai khỏi chỗ này, chuyện cũ ta có thể bỏ qua! Nếu như ngươi có thể trợ giúp ta giết Sở Nam, chúng ta còn có thể buông tha cho ngươi...

- BENG!

Không đợi Cực Tiên nói xong, một tiếng vang thanh thuý có phần chói tai vang lên, là bổn mạng chi kiếm của Cửu Võ trực tiếp đem cây phất trần kia chém vỡ một cách rất gọn gàng, không chút dài dòng, Cửu Võ nói:

- Ngươi muốn bỏ qua chuyện cũ sao?

Cực Tiên choáng váng, nàng tất nhiên là biết rõ những lời kia là vô cùng buồn cười cùng ngây thơ vô cùng nhưng nàng vẫn nói ra. Có đôi khi thứ đơn giản nhất lại là thứ hiệu quả nhất, mục đích của nàng chỉ là dùng lời này chọc giận Cửu Võ, khiến cho Cửu Võ phân tâm, cường giả đối chiến, một lần phân tâm cũng đủ dẫn đến cái chết rồi!

Trên thực tế, Cực Tiên đã thành công rồi, thành công chọc giận Cửu Võ, nhưng không ngờ rằng một kiếm của Cửu Võ vậy mà lại chém vỡ phất trần của nàng, không cần nói tới Phất Trần Tảo Tâm uy năng kinh người ra, chỉ riêng bản thân cây phất trần chính là một kiện siêu cấp Thần khí, một kiện pháp bảo vô cùng cưỡng hãn cứ như vậy bị một kiếm chém vỡ, uy lực cuối cùng là bực nào?

Trong lúc Cực Tiên ngẩn người, Chiểu Trạch Vực đã bao phủ lấy Cửu Võ, cùng bao phủ lấy còn có Tiên Nguyệt. Ý định của Tôn Long Võ Thần chính là cho dù Cửu Võ có cường đại cỡ nào đi chăng nữa, phải chiếu cố một nữ tử yếu nhược vậy thì thực lực như thế nào cũng phải suy yếu một hai.

Đáng tiếc, Tôn Long Võ Thần tính toán sai lầm rồi.

Cửu Võ lại giơ kiếm trảm xuống, sát cơ hiện, không có uy năng kinh người, không có Không gian liệt phùng, càng không có kiếm khí kinh người, có, chính là một kiếm chém xuống như vậy.

Chiểu Trạch Vực huỷ, huỷ không còn một tia.

Cửu Võ quay đầu nhìn chằm chằm Cực Tiên mà nói ra:

- Ngươi muốn tha ta, vậy sao?

- Ta...

Nộ khí của Cực Tiên Võ Thần trực tiếp bốc thẳng lên trời, khuôn mặt vốn dĩ đoan trang theo đó mà vặn vẹo trực tiếp biến thành không ra hình dáng gì, thân thể xoay trò, giống như một khúc gỗ càng biến càng lớn, còn có máu huyết nhuộm ở phía trên khúc gỗ, Cực Tiên quát lạnh:

- Huỷ phất trần của ta, ta liều mạng với ngươi.

Quát ra những lời này, nháy mắt sau phải là Cực Tiên xông tới Cửu Võ mà liều mạng, nhưng mà khiến cho kẻ khác bất ngờ đó chính là không có cảnh Cực Tiên không có liều mạng đánh nhau sống chết mà lại là chạy trối chết!

Cực Tiên không phải là kẻ ngốc, thân thể của nàng cũng không có cường hãn như siêu cấp Thần khí, hơn nữa Tôn Long Võ Thần cũng không ngăn được, lúc này không chạy trốn, vậy thì phải chờ đến khi nào?

- Còn trốn được sao?

Nghe thanh âm lạnh lùng như thế, Cực Tiên Võ Thần toàn thân run rẩy, lại tự an ủi bản thân mình:

"Đây là đang ở trong Trảm Thần trận, ta cùng hắn thoạt nhìn không xa nhưng khoảng cách ở giữa lại có không ít trận pháp, hắn trảm không đến ta được..."

Thanh âm an ủi mạnh mẽ đình chỉ, bởi vì một tay của Cực Tiên cùng máu tươi hoà thành một mảnh mà rơi xuống, Cửu Võ nói:

- Lại trốn, kiếm tiếp theo, đầu ngươi!

Từng lời ngắn ngủn lập tức khiến cho thân thể Cực Tiên đình trệ, nàng không dám đánh bạc, nàng xoay người chứng kiến Trảm Thần trận kia ở giữa nàng cùng Cửu Võ, tất cả đều bị chém vỡ.

Tôn Long Võ Thần không thể tin được chuyện đang phát sinh trước mắt, Cực Tiên Võ Thần không phải là đối thủ của người nọ, hắn tự nhiên cũng không phải, mặc dù bây giờ hắn là Thiên Võ Thần.

Tôn Long Võ Thần thực không đoán được sự tình lại biến thành cái dạng này, hắn với Cực Tiên đã từng thương lượng tốt, tại Vụ Cấm Hải chém giết Sở Nam này, làm thế lực của Thiên Dương Tử suy yếu, vốn là một kế hoạch không chút sơ hở, một kế hoạch như vậy không ngờ lại đưa bản thân tới chỗ chết!

- Thiên Võ Thần? Thú vị, ngược lại ngươi thật sự nuôi được bốn cái tên đệ tử giỏi.

Cửu Võ cười nói.

Sắc mặt Tôn Long Võ Thần không đổi, Cửu Võ đột nhiên hỏi:

- Ngươi không sợ bọn hắn từ trong luyện ngục thoát ra, đòi mạng ngươi sao?

Ánh mắt Tôn Long Võ Thần thoáng cái trở nên hoảng loạn, trong nội tâm buồn bực vô cùng, bởi vì cảm giác Cửu Thiên Thần Long truyền tới cho hắn càng thêm không bình thường, nghĩ đến Sở Nam chưa chết, Tôn Long Võ Thần đột nhiên nói với Cửu Võ:

- Ngươi biết rõ Sở Nam sao?

- Biết rõ a.

- Hắn là Ngũ hành chi thân, cô... ta có bí pháp, có thể để ngươi không chút tổn hao nào mà chiếm cứ được thân thể của hắn, thực lực nâng cao một bước!

Tôn Long Võ Thần nói vậy Tiên Nguyệt không khỏi khẩn trương lên, nàng sợ Cửu Võ đáp ứng.

Cửu Võ nhàn nhạt nói ra:

- Ta chỉ yêu thích cái thân thể hiện tại.

- Hắn còn có thể sử dụng được Lôi đình, còn có Sinh mệnh lực, còn có Tử khí, còn có Phong, ta có bí pháp, có thể làm cho hết thảy sẽ biến thành của ngươi, chỉ cần ngươi giết Sở Nam, thả ta một con đường sống ta liền đem bí pháp giao cho ngươi!

Tôn Long Võ Thần dụ dỗ, đổi lại những người khác, nói không chừng thật sự sẽ bị cái lợi này dụ dỗ.

Đáng tiếc, Tôn Long Võ Thần dùng sai đối tượng rồi!

Cửu Võ nói:

- Ngươi quả nhiên biết hết thảy, vậy thì càng không tha cho ngươi được rồi.

- Ngươi không muốn trở nên mạnh mẽ hơn sao? Ngươi không muốn...

Tôn Long Võ Thần gào lớn, Cửu Võ lại chém ra một kiếm.

Đúng lúc này, thanh âm của Sở Nam từ trong thân thể Cửu Thiên Thần Long truyền ra:

- Cửu Võ, hắn là của ta, ta đã đáp ứng Chiến Thần, muốn đem lão cô long này bắt lại, cho hắn làm thịt nướng!

- Thu!

Ngữ kiêu, kiếm chí, giống như trảm Chiểu Trạch Vực lúc trước, một miệng vết thương sâm sâm theo mi tâm Tôn Long Võ Thần kéo dài xuống giữa hai chân mày, máu tươi vẩy ra.

Tôn Long Võ Thần hét thảm một tiếng, tiếp đó lại phát hiện mình chưa chết, dưới thay đổi chóng mặt như vậy Tôn Long Võ Thần thất thố nhìn bản thân mà thì thầm:

- Ta không có chết?

- Ngươi không nghe thấy sao? Ngươi là con mồi của Sở Nam, chết như vậy cũng không hay.

Cửu Võ quay người nhìn đầu Cửu Thiên Thần Long đã tiếp cận bốn mươi trượng kia, hắn nói:

- Hãy chờ xem, Sở Nam lập tức sẽ thoát ra.

Cửu Thiên Thần Long lắc lư càng thêm lợi hại, tuy vẫn có thể di chuyển nhưng càng ngày càng cồng kềnh.

Thương thế của Sở Nam dùng một tốc độ cực nhanh mà khôi phục lại, năng lượng Ngũ Hành Nguyên Dịch cuồng mãnh tiến vào trong cơ thể Cửu Thiên Thần Long.

Dáng tươi cười của Sở Nam, càng lúc càng thịnh, hắn lạnh giọng thì thầm:

- Nuốt nhiều năng lượng như vậy, cảm giác như thế nào?

Bảy lần hít thở sau, Sở Nam gào lên một tiếng rung trời:

- Bạo cho ta!