Vũ Vương

Chương 638: Khách không mời mà đến




Thiên Quyền Phong.

- Phế vật! Đều là phế vật!

Tại một tòa đình viện thanh tịnh đẹp đẽ bên trong khe núi, có tiếng quát mắng chợt vang lên.

Trong sân rộng rãi, một người nam nhân trẻ tuổi vóc dáng gầy còm, sắc mặt lạnh lùng đang thong thả bước đi bước lại, trên mặt đầy vẻ hầm hầm tức giận. Hắn là đệ tử đứng đầu Cảnh Hào của Thiên Quyền Phong . Ngay lúc mới vừa rồi, hắn nhận được tin tức Yến Tuấn bị Mộ Hàn một kích đả thương nặng, Bạch Bằng và Nhiễm Thiên Tín chủ động chịu thua.

Sau khi cơn kinh ngạc ngắn ngủi trôi qua, lập tức trong lồng ngực Cảnh Hào nổi lên cơn tức giận sôi sùng sục.

Nếu như ba người Yến Tuấn có tu vi tương đương với Mộ Hàn, hơn nữa là bị Mộ Hàn khiêu chiến, vậy thì bị thua hoặc chịu thua đều là râu ria. Nhưng hiện tại lại là bọn hắn khiêu chiến Mộ Hàn, hơn nữa trong tình huống tu vi so sánh với La Thành đều cao hơn Nhất Trọng , lại là vừa thảm bại vừa chịu thua. Cái này không chỉ có riêng là bọn hắn bị mất mặt mũi.

Tin tức mà truyền ra, mặt mũi cả Thiên Quyền Phong đều bị tổn hao nhiều.

- Cảnh sư đệ, không cần tức giận. Yến Tuấn sư đệ bọn họ đều đã hết lực, có trách thì chỉ trách ta đánh giá thấp thực lực của La Thành kia .

Một âm thanh trong trẻo vang lên phía sau Cảnh Hào. Người nói chính là nam nhân trẻ tuổi mặt mũi cực kỳ tuấn tú , đúng là đệ tử đứng đầu Thiên Tuyền Phong Lâm Ngọc Bạch.

Cảnh Hào vẫn tức giận không tiêu hừ một tiếng, rồi nói:

- Lâm sư huynh, bây giờ nhìn lại, muốn giáo huấn La Thành thì biện pháp này là không thể thực hiện được. Tu sĩ Linh Trì Nhị Trọng Thiên đều không phải đối thủ của hắn, tu sĩ trên Linh Trì Tam Trọng Thiên mà hạ thư khiêu chiến hắn thì hắn hoàn toàn có khả năng cự tuyệt.

- Cái này cũng chưa chắc.

Lâm Ngọc Bạch khẽ cười nói

- Ngọc Hành Phong có vị sư muội có thể tung hoành bẩm sinh , cũng là tu vi Linh Trì Nhị Trọng Thiên nhưng thực lực của nàng ta lại phi thường cường đại. Đã từng chiến thắng tu sĩ Linh Trì Ngũ Trọng Thiên. Vị sư muội kia tu luyện công pháp chính là thích hợp Đạo Khí Mộc thuộc tính. Nếu mà ta luyện chế một kiện Đạo Khí siêu phẩm cho nàng, ngươi thử nói nàng sẽ động tâm hay không động tâm.

Cảnh Hào sửng sốt, chợt bừng tỉnh:

- Lâm sư huynh, ngươi nói về Mặc Vũ Khanh đó chứ?

Lâm Ngọc Bạch gật đầu cười một tiếng:

- Đúng là nàng ta.

- Nếu như nàng ấy nguyện ý ra tay, tự nhiên không có sai sót.

Trên mặt Cảnh Hào hiện ra một nụ cười gằn

- La Thành kia chỉ có tu vi Linh Trì Nhất Trọng Thiên, coi như thực lực của hắn cường thịnh hơn đi chăng nữa, còn có thể mạnh hơn được tu sĩ Linh Trì Ngũ Trọng Thiên sao! Lâm sư huynh. Khi nào thì ngươi đi tìm Mặc Vũ Khanh kia? Đạo Khí siêu phẩm Mộc thuộc tính thông thường , chỉ sợ rất khó làm nàng ấy động tâm.

- Ta. . .

Câu nói kế tiếp còn chưa nói thành lời thì Lâm Ngọc Bạch đã có hơi nhíu mày lại, gương mặt tuấn tú kia đúng là trở nên càng ngày càng sa sầm.

- Lâm sư huynh, đã xảy ra chuyện gì ?

Thấy sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, Cảnh Hào có chút nghi hoặc.

- Ta vừa mới được một vị sư đệ dùng tâm thần truyền âm, La Thành sau khi rời khỏi Võ Phong Thai đã đi đến điện Võ Huân. Bốn mươi mốt nhiệm vụ nơi đó có liên quan tới thủy, mộc Đạo Khí toàn bộ bị vét hết sạch. Phỏng đoán không mất bao nhiêu thời gian,tin tức này sẽ truyền khắp cả Chân Vũ Thánh Sơn .

Lâm Ngọc Bạch nói thật dữ tợn.

- Cái gì!

Cảnh Hào giật mình la lên thất thanh. Sắc mặt cũng trở nên có chút khó coi.

Lúc ở điện Võ Công tại Linh Vũ Thánh Thành, La Thành kia mới vẫn còn chỉ lộ ra thực lực siêu cường trong việc chữa trị Đạo Khí. Nếu mà hắn lại biểu hiện ra thực lực cường đại của chính mình về mặt luyện chế Đạo Khí. Vậy những đệ tử Nội Sơn cần thủy mộc Đạo Khí chỉ sợ sẽ càng ngày càng nhiều người chạy tới bên hắn.

Nguyên nhân chỉ có một, đó chính là tốc độ của hắn rất nhanh!

Lâm Ngọc Bạch và Cảnh Hào liếc nhau, đều ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này. Nhưng mà, tin tức Mộ Hàn điên cuồng vét hết bốn mươi mốt nhiệm vụ bên trong điện Võ Huân là không có khả năng che giấu được. Không cần mất bao nhiêu thời gian, hành động điên cuồng của Mộ Hàn sẽ truyền khắp Bắc Đẩu Thất Phong.

Trong lúc vô số đệ tử Nội Sơn còn đang cảm thấy kinh ngạc, Mộ Hàn đã đi theo Ân Vận. Sau khi xác nhận chỗ ở của mình tại Khai Dương Phong , hắn liền trở lại Linh Vũ Thánh Thành. Hồi đó khi hắn mới trở thành đệ tử Ngoại Sơn thì Đường Hoan đã trợ giúp rất nhiều cho hắn. Hiện nay nếu đã trở về, đương nhiên nên đi xem một chút tình huống của hắn.

Đến khi Mộ Hàn lại lần nữa trở lại Khai Dương Phong thì đã là vào lúc sẩm tối.

Mỗi đệ tử Nội Sơn vừa mới đượcnhận vào Bắc Đẩu Thất Phong, đều sẽ thu được một chỗ ở không tồi. Ân Vận bố trí chỗ cho Mộ Hàn căn nhà liền tại một chỗ vách đá dưới Khai Dương Phong. Ngoại trừ Mộ Hàn ra, khu vực này vẫn còn tụ cư mấy trăm đệ tử Nội Sơn, đại bộ phận đều là tu sĩ Vạn Lưu Cảnh.

Bên trong gian phòng ánh nến lóng lánh, chiếu rọi chung quanh giống như ban ngày.

Ngồi xếp bằng dưới nền, Mộ Hàn lấy ra toàn bộ bốn mươi mốt cái hộp gỗ từ bên trong Tâm Cung. Trong đó có chứa ba mươi sáu món Đạo Khí cao phẩm cần chữa trị và năm loại nguyên liệu luyện chế Đạo Khí .

Đối với Mộ Hàn hiện nay đã đột phá đến cảnh giới Linh Trì mà nói, chữa trị Đạo Khí cao phẩm có thể nói là cực kỳ dễ dàng.Mà luyện chế Đạo Khí cao phẩm cũng không cần tốn hao bao nhiêu thời gian.

- Thật sự là đáng tiếc, trong điện Võ Huân không có nhiệm vụ luyện chế Đạo Khí siêu phẩm.

Trên mặt Mộ Hàn lộ ra một sự tự tin vui vẻ. Hắn tùy ý mở ra một cái hộp gỗ, lấy ra từ bên trong hộp một thanh loan đao đen như mực. Tâm thần trong chớp mắt liền đắm chìm vào bên trong đó. Đạo Văn tức thì đan vào thành một bức Văn Phổ đầy đủ ở trong đầu Mộ Hàn . Một lát sau, Mộ Hàn liền đã hiểu rõ đầu đuôi đối với vấn đề của Đạo Khí này .

- Xoẹt!

Ngón tay của Mộ Hàn nhẹ nhàng di chuyển, pháp lực đậm đặc quanh quẩn ở đầu ngón tay liền dán vào thân đao rồi di động quanh co khúc khuỷu . . .

Thời gian lặng yên trôi qua, từng món Đạo Khí cao phẩm được chữa trị xong. Những chiếc hộp gỗ vốn đặt tại bên trái Mộ Hàn cũng dần dần di chuyển sang phía bên phải.

- Cái gì?

Vào lúc sáng sớm, ngón tay Mộ Hàn đột nhiên dừng lại. Hắn quay đầu nhìn về phía cửa phòng, trong mắt xẹt qua một sự nghi hoặc.

Nơi ở chỗ này đều là những căn đình viện nhỏ đứng đơn độc. Nhưng đúng lúc này, hắn lại cảm giác có hai cỗ khí tức cực lớn đang dừng lại bên ngoài đình viện của mình. Trong đó có một đạo khí tức cực kỳ khủng bố, không sai biệt lắm có thể sánh cùng thời kỳ đỉnh cao của U Minh Hồn Thủy Thủy Linh. Hẳn là tu sĩ Vạn Lưu Thất Trọng Thiên đã cực kì tiếp cận cảnh giới Dương Hồ. Nhân vật như vậy, chỉ có thể là đệ tử đứng đầu Bắc Đẩu Thất Phong.

Về phần đạo khí tức đi cùng, mặc dù cũng cực kỳ cường đại, nhưng so sánh với cái kia lại yếu hơn không ít. Hơn nữa, nó còn tạo cho Mộ Hàn một cỗ cảm giác giống như đã từng quen biết .

- Tu Diệu Châu?

Những gương mặt đã từng thấy như đèn kéo quân thoáng vụt qua trong đầu, một lát sau liền định dạng tại một dáng vẻ xinh đẹp má lúm đồng tiền như hoa như ngọc.

- Không ngờ là nàng!

Trong lòng Mộ Hàn khẽ động, nếu trong đó một người là Tu Diệu Châu từ Diêu Quang Phong. Vậy thì từ cường độ khí tức đồng bạn của nàng mà phán đoán, thân phận của người ở ngay bên cạnh đã được miêu tả sinh động.

- Cót két!

Theo ý niệm, chân nguyên dồi dào từ trong cơ thể Mộ Hàn dâng lên, giống như một bàn tay vô hình liên tiếp mở ra cửa phòng cùng với cánh cổng bên ngoài căn đình viện.

Trong chớp mắt, hai bóng người liền lững thững nhẹ nhàng đi vào sân vắng. Đúng là hai thiếu nữ trẻ tuổi xinh đẹp. Người bên trái kia mặc quần trắng, xinh đẹp dễ thương, là một thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi, quả nhiên là Tu Diệu Châu mà Mộ Hàn đã từng ra mắt tại điện Võ Công. Còn người bên phải đang mặc một bộ áo tím, gương mặt Như Ngọc, quyến rũ xinh đẹp tuyệt trần. Da thịt trắng nõn mịn màng như mỡ dê, mái tóc dài sau đầu thì rủ xuống giống như mây trôi nước chảy, phủ kín cái mông tròn vo.

Đi đến trước người Mộ Hàn thì đứng lại,thiếu nữ áo tím kia thản nhiên cười một tiếng:

- La Thành sư đệ, ta gọi là Yến Thu Mi. Nay mạo muội tới chơi, chỉ mong không lấy làm phiền lòng.