(Quyển 1) [Xuyên Chậm] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Chương 98: Hệ thống cập nhật




Editor: Đào Tử


_________________________________


Thủ đoạn của Phong Đô bạo lực hơn dương gian nhiều.


Dương gian khắp nơi đòi nhân quyền, phạm nhân ngồi tù trừ không có tự do, quốc gia còn cung cấp chỗ ăn ngủ miễn phí.


Âm phủ khác hẳn, người ta chơi ác hơn gấp n lần.


Núi đao biển lửa ném xuống chảo dầu đều có cả, cam đoan hàng thật giá thật tuyệt không lừa già dối trẻ!


Roi hình, châm hình, côn hình mấy loại hình phạt này còn tầm thường chán.


Mỗi khi trời tối sẽ có âm sai chuyên môn đi câu sinh hồn về Phong Đô chấp hành án.


"Nếu bọn họ chịu đựng không nổi sớm tự sát..."


Bùi Diệp vừa hỏi, vị âm sai kia đã bắt đầu tuyên đọc vừa hay nhắc đến nội dung này.


Người sống tự sát sẽ xem như trốn tránh tù hình, miệt thị Phong Đô, cân nhắc mức hình phạt tăng thêm gấp mười, nhẹ nhất quẳng xuống mười tám tầng địa ngục.


Bởi vậy cố sống tốt đi.


Bùi Diệp: "..."


Phong cách làm việc của Phong Đô Đại Đế rất hợp ý cô.


Âm sai đến vội vàng như đi, tuyên đọc xong đã theo quỷ môn quan rời khỏi.


Chờ hắn đệ trình báo cáo lên, đóng con dấu của Đại Đế, hai tên phạm nhân sẽ phải chịu án tù không trì hoãn dù chỉ một ngày.


"Hiệu suất làm việc của âm phủ cao ghê nhỉ?"


Nếu theo quy trình ở dương gian ít nhất phải kéo dài một năm.


"Âm phủ thiếu nhân lực nhưng bọn họ có sinh tử bộ, nhưng cơ bản cũng qua quá trình đọc nội dung kết án."


Phong Đô khía cạnh khác không nhanh chóng suôn sẻ, nhưng phương diện này tiến hành đặc biệt thuận lợi gọn lẹ.


Trông chờ luật sư tại phiên tòa biện hộ giảm nhẹ hình phạt cho mình à, nằm mơ đi.


"Một khi âm phủ đã phán quyết không còn khả năng lật án, vì sinh tử bộ không biết nói dối."


Nhiệm vụ chính của Tiếu Bàng Tí là chỉnh lí chuyển giao chứng cứ giữa Phbong Đô và dương gian, bảo đảm không để sai sót.


Khâu âm phủ đã xong, nhưng dương gian thì chưa đâu.


Mẹ Dương Dương quyết tâm vạch rõ giới hạn với nhà chồng, ly hôn tranh đoạt quyền nuôi dưỡng con trai Bạch Tử Hiên.


Thưa kiện thật, phần thắng của cô lớn hơn thằng chồng kia nhiều.


"Đại sư, chuyện lần này cảm ơn ngài đã giúp đỡ, nếu không Hiên Hiên đã bị bán đi mất."


Năm đó con gái bị bệnh máu trắng cấp tính, vì trị liệu không tác dụng nhảy lầu tự sát khiến cô bị đả kích lớn suýt không gượng dậy nổi.


Con trai lại vì cô lơ là bị bắt cóc, cảm xúc mấy ngày nay của cô gần như sụp đổ chỉ muốn chết quách đi.


Bây giờ biết con gái ở bên cạnh, con trai đã trở về giúp cô càng hy vọng vào tương lai hơn.


"Muốn cảm ơn thì cảm ơn con gái cô ấy, nhóc tìm đến tôi mới đi quản chuyện này."


Mẹ Dương Dương còn định mở miệng nói, Bùi Diệp hớt tay trên.


"Không cần nói mấy chuyện dư thừa, tôi không cần mấy lời cảm ơn như vậy đâu, chăm sóc tốt con của cô mới là điều quan trọng."


Bùi Diệp không quan sát tình hình tỉ mỉ nhưng người như cô trường hợp nào chưa từng gặp.


Dựa vào chừng ấy kinh nghiệm cô đã biết mẹ Dương Dương định nói gì.


Bùi Diệp nói, "Cứ đi thẳng vào vấn đề, con người tôi khá thích ngay thẳng"


Người phụ nữ nhẹ thở ra.


"Là thế này... Tôi chỉ muốn hỏi có thể tiếp tục nuôi Dương Dương không? Tuy âm dương tương cách nhưng -- "


Chưa dứt lời, Bùi Diệp móc trong túi ra mấy tấm danh thiếp.


Loại chuyện giới thiệu mối làm ăn trước lạ sau quen, ba bốn lần như ăn cháo.


Người phụ nữ ban đầu giật mình, sau đó nhanh chóng hiểu ý cảm kích nhận lấy mấy tấm danh thiếp.


"Cảm ơn cảm ơn!"


Bùi Diệp nói, "Cô nuôi dưỡng con bé vài năm đợi hồn thể tốt lên nên để Dương Dương đi chuyển thế đầu thay đừng trì hoãn."


Người phụ nữ rối rít cảm ơn.


Trước khi đi Dương Dương ngẩng đầu nói với Bùi Diệp, "Chị xinh đẹp, Dương Dương có thể hôn chị không?"


Bùi Diệp cảm thấy mới lạ ngồi nửa quỳ, cố để tầm mắt ngang với Dương Dương.


"Được!"


"Moa!"


Nụ hôn vang dội rơi trên má cô.


Lúc này Dương Dương chạy đi đuổi theo mẹ và em trai vẫn không quên quay đầu vẫy tay.


Bùi Diệp bật cười vẫy tay tạm biệt lại.


"Thật là một đứa trẻ đáng yêu."


Vừa dứt lời điện thoại trong túi bỗng réo vang.


Bùi Diệp nghĩ rằng có tin nhắn wechat, lấy ra xem mới biết là thông báo của app【 Yêu và nuôi trẻ 】.


【15:53 phút, A Cha nhận được "lòng biết ơn" của tiểu quỷ, công đức + 10 】


Công đức + 10?


Cuối cùng cũng thăng cấp?


Đúng như Bùi Diệp đoán ngay sau đó là tin nhắn bảo trì của hệ thống.


【 Người chơi thân mến, 16: 00 phút máy chủ sẽ tiến hành bảo trì và cập nhật, để tránh dữ liệu trò chơi xảy ra bất thường sai sót phiền người chơi offline trước khi cập nhật, thời gian bảo trì dự tính 24 giờ nếu gặp tình huống đặc biệt sẽ hoãn lại. 】


【 Nội dung cập nhật như sau. 】


【 Một, người yêu A Tể của ngài mở khóa hình thái thứ nhất. 】


【 Hai, kiểm tra điểm công đức đã đạt 1000 mở khóa hệ thống nạp tiền, đổi mới định mức nạp tiền. 】


【 Ba, tăng thêm các hoạt động quỹ ngân sách cho A Tể. 】


【 Bốn, mở khoá một phần cửa hàng hệ thống, để ngài và bạn đời A Tể tương tác thân mật hơn. 】


【 Năm, mở khoá hệ thống làm việc, để bạn đời của ngài càng độc lập tự chủ hơn, khỏe mạnh trưởng thành. 】


【 Sáu, mở khoá hệ thống độ thiện cảm, để ngài có thể cảm nhận trực quan tâm trạng của A Tể, chăm sóc sức khỏe tinh thần nó thật tốt. 】


...


Nội dung đổi mới nhiều vô kể, Bùi Diệp đọc lướt nhanh như chó à nhầm...như gió lộ vẻ mặt vi diệu.


Mấy cái khác không nói nhìn là biết thủ đoạn lừa gạt tiêu tiền, nhưng cái thứ năm là cái quỷ gì?


Làm công?


Một quả trứng thiểu năng biết đi làm?


Bùi Diệp cô là loại nghèo kiết không có nổi một đồng nuôi nó?


Vừa nghĩ cô nhớ lại mình nghèo thật chỉ biết câm nín.


【 Hai mươi sáu, mở khoá hệ thống trao đổi tiền tệ để hành trình nuôi trẻ của ngài dễ dàng hơn. 】


Bùi Diệp nhìn đống công đức vỏn vẹn 1009 tội nghiệp hoàn toàn không muốn tiêu.


Chuyển lại giao diện chính của trò chơi, vẫn là gian phòng nhỏ quả trứng yên lặng nằm bất động.


Đỉnh đầu không ngừng tuôn ra icon.


Toàn bộ đều là Yeah tung hoa? ? ヽ (° ▽ °) ノ?


"Vui dữ ha?"


Nhìn quả trứng tâm trạng Bùi Diệp tốt lên.


Bỗng khá mong chờ không biết cái app tàn tạ này mang đến bất ngờ gì.


Mở khoá hình thái thứ nhất?


Ý là sau này A Tể còn có bộ dáng khác?


Sau khi nở sẽ trông thế nào đây?


"Tốt nhất là loại đáng yêu."


Vừa dứt lời icon không ngừng tung hoa ngừng một chút như bị ai đó rút mất.


Bùi Diệp lại liếc mắt nhìn 【 Hệ thống ghi chép 】, phát hiện không còn thông báo đáng chú ý nào cất đi.


Tiếu Bàng Tí hiếu kỳ nhìn sang.


"Tiền bối, đây là trò chơi nuôi dưỡng à?"


Bùi Diệp nói, "Là bạn làm nhờ chị chơi thử."


Tiếu Bàng Tí ồ một tiếng gật đầu.


Bảo sao trò chơi đơn giản dễ sợ, thua cả mấy nhà phát hành game nhỏ.


"Không ngờ tiền bối thật sự thích sinh vật đáng yêu."


Luận đáng yêu, chuột hamster thuộc hàng top đấy!


Chưa kể hắn là chuột tinh, chuột hamster trong hình dạng con người nhất định cute nhất vịnh Bắc Bộ!


Lúc trước Bùi Diệp nói thích lông mềm như nhung, Tiếu Bàng Tí còn tưởng Bùi Diệp cố ý trêu chọc hắn.


"Sở thích cá nhân."


Bùi Diệp nói xong, trong túi lại vang lên nhạc chuông quen thuộc.


"Chết cũng muốn yêu! ! !"


"Yêu đến chết không buông-- "