Y Đạo Quan Đồ

Chương 572-2: Đối mặt với hiện thực (2)




Vương Chuẩn nói khẽ: "Muốn tốn ít tiền làm đai sự thì chỉ được vậy tôi. Đám này cũng rất lợi hại đó, trong bộ phin dài tập nào cũng có mặt họ, Anh có nhìn thấy không, đám fan kia kích động đến nỗi khóc rồi kia kìa!"

Trương đại quan nhân dõi mắt nhìn, còn không phải sao, mấy nữ sinh kích động giơ biển lên, vừa nước mắt sụt sùi vừa gào đến khản cả giọng: "Thác Ni, em yêu anh!"

Trương đại quan nhân nổi da gà, con mẹ nó, cái gì đây, có cần phải thế không? Mà bộ dạng của nam diễn viên tên là Thác Ni đó cũng không tồi, trong đám ngôi sao tuyến hai này cũng tính là ngũ quan đoan chính, hình như là diễn viên truyền hình, bởi vì bộ phim truyền hình mà hắn diễn chính mới được chiếu ở Bình Hải, cho nên hắn hiện tại rất nổi.

Vương Chuẩn vỗ vỗ bả vai Trương Dương nói: "Nhìn thấy chưa, hắn tên là Khâu Tử Kiện, gần đây ở HongKong rất nổi, Chuẩn thấy hắn rất có tiền đồ, gần đây mới quay một phim, cũng định để hắn diễn vai phụ, cho hắn đóng cùng Lưu Đức chính, nhân khí một khi đi lên, không khéo chính là một siêu sao thiên vương dấy."

Trương Dương nói: "Chỉ bằng vốn của hắn mà có thể trở thành siêu sao thiên vương ư, vậy tôi có thể trở thành thiên vương lão tử rồi."

Vương Chuẩn cười ha ha, y gật đầu nói: "Anh nếu nguyện ý đóng phim, tôi để anh làm người đại diện, để anh đóng phim điện ảnh, đảm bảo anh một lần là nổi tiếng ngay."

Trương đại quan nhân lắc đầu như đánh trống bỏi: "Đừng có dụ, tôi không đóng loại phim cấp ba đó của anh đâu."

Vương Chuẩn bị hắn nói móc quen rồi, chỉ có cười khổ nói: "Anh không nói móc tôi thì nghẹn chết à?"

Trương Dương cùng Vương Chuẩn đi vào đại sảnh khách sạn, Chung Hải Yến cười khanh khách đi tới, dịu dàng nói: "Chào chủ nhiệm Trương."

Bệnh nghề nghiệp của Vương Chuẩn lại tái phát, nhìn Chung Hải Yến từ trên xuống dưới, nghĩ thầm hình thể không tồi, là mầm non tốt để đóng phim cấp ba.

Trương Dương giới thiệu cho Vương Chuẩn với Chung Hải Yến, Chung Hải Yến nói: "Hoan nghênh đại đạo diễn Vương quang lâm khách sạn của chúng tôi, tôi trước đây đã từng xem rất nhiều tác phẩm của ngài."

Trương Dương cười ha ha nói: "Đạo diễn Vương giỏi nhất là quay phim cấp ba đấy!"

Câu này khiến cho Chung Hải Yến xấu hổ đỏ bừng cả mặt, tên hỗn đản Trương Dương này đúng là không phải hạng tốt lành gì.

Vương Chuẩn cười nói: "Tôi và Trương Dương là lão bằng hữu, nói đùa quen rồi, quản lí Chung đừng để ý." Đạo diễn lưu manh ở trước mặt người khác luôn biểu hiện ra vẻ nho nhã lễ độ, tràn ngập phong độ thân sĩ.

Nghênh đón đội bóng đá ngôi sao xong, Trương Dương lập tức tới nhà khách thị chính phủ, bên đó đã gọi điện thoại tới, chủ nhiệm Ủy ban thể dục thể thao tỉnh Cừ Thánh Minh vừa mới đến Nam Tích, hắn khẳng định phải đi tiếp đãi.

Trương Dương vừa mới đi ra khỏi cửa lớn của Hải Thiên, Chung Hải Yến liền đuổi theo: "Chủ nhiệm Trương!"

Trương Dương cười nói: "Quản lí Chung tìm tôi có việc gì vậy?"

Chung Hải Yến cười nói: "Không có việc gì cả, buổi tối khách sạn chúng tôi đã đặc biệt chuẩn bị một yến hội tiếp đãi, chủ nhiệm Trương có thể tới không?"

Trương Dương cười nói: "Bọn chủ nhiệm Thịnh sẽ tới, lãnh đạo Ủy ban thể dục thể thao tỉnh đến, tôi phải qua bên kia tiếp đãi. Tôi sẽ chú ý thời gian, nếu bên đó kết thúc sớm, tôi sẽ tới đây."

Chung Hải Yến gật đầu

Khi Trương Dương tới thị chính phủ nhất chiêu, Cừ Thánh Minh đã đến, đội bóng đá nữ của tỉnh cũng tới cùng, trợ lý chủ nhiệm Ủy ban thể dục thể thao Tiêu Điều Mẫn và phó chủ nhiệm Thôi Quốc Trụ của Ủy ban thể dục thể thao đều đang ở bên cạnh phụ trách tiếp đãi, Trương Dương đi tới, nhìn nhìn đám nữ cầu thủ da bắt nắng ngăm đen đó. Tiêu Điều Mẫn nhìn thấy hắn, vội vàng đi tới, nói khẽ: "Chủ nhiệm Cừ tới rồi, đang ở tầng hai nói chuyện với thị trưởng Trần."

Trương Dương gật đầu, không ngờ Trần Hạo đến nhanh như vậy, khi hắn đang chuẩn bị đi gặp Cừ Thánh Minh thì Thôi Quốc Trụ dẫn theo một trung niên một đi tới, trung niên đó là huấn luyện viên của đội bóng đá nữ tỉnh Lưu Phúc Điền, Trương Dương sau khi nghe Thôi Quốc Trụ giới thiệu xong thân phận của hắn, nhiệt tình bắt tay Lưu Phúc Điền: "Hoan nghênh huấn luyện viên Lưu dẫn tới Nam Tích chúng tôi, đây là sự ủng hộ rất lớn cho công tác của chúng tôi."

Lưu Phúc Điền cười cười bắt tay với Trương Dương: "Chủ nhiệm Trương, trận đấu có tính thương nghiệp như vậy chúng tôi vốn cũng không muốn tham gia, nhưng là vì sự nghiệp thể dục thể thao của tỉnh lý, vì kinh phí huấn luyện của chúng tôi, chỉ có thể kiên trì mà tới thôi, hy vọng chủ nhiệm Trương nhanh chóng thực hiện chuyện trả phí thi đấu."

]Trương Dương nghe hắn nói như vậy, trong nụ cười liền có có chút xấu hổ, người này cũng thật là thẳng thắn. Hắn quay sang nói với Tiêu Điều Mẫn: "Chủ nhiệm Tiêu, lát nữa cô dẫn huấn luyện viên Lưu đi kế toán phí thi đấu lần này nhé."

Tiêu Điều Mẫn gật đầu, vẻ mặt của cô ta cũng có chút bất đắc dĩ, hiện tại chuyện gì cũng không thoát khỏi chữ tiền, có điều Lưu Phúc Điền đòi tiền gấp như vậy, bản thân cô ta cũng không ngờ tới. Bởi vì những lời này của Lưu Phúc Điền, Trương Dương cũng cảm thấy mất hứng, hắn không muốn hàn huyên với người này nữa, lấy cớ phải đ tiếp đãi lãnh đạo, xoay người đi lên tầng hai.

Vừa đi thì nghe thấy tiếng cười sang sảng của Cừ Thánh Minh, cửa phòng 308 không hề đóng, trong phòng khỏi thuốc lượn lờ, Cừ Thánh Minh và Trần Hạo đều là kẻ nghiện thuốc, hai người đang vừa hút thuốc vừa tán gẫu.

Trương Dương bước vào, bịt mũi nói: "Hai vị lãnh đạo, các vị muốn làm thành phòng khí độc à!"

Cừ Thánh Minh cười nói: "Không hút, không hút nữa. Chủ nhiệm Trương rất kháng cự hai kẻ nghiện thuốc chúng ta."

Trần Hạo đứng dậy nói: "Tôi cũng nên đi rồi, lập tức còn phải mở cuộc họp thị trưởng, hai người nói chuyện nhé." Trước khi đi gã dặn dò Trương Dương: "Trương, nhất định phải làm tốt công tác tiếp đãi, tối nay tôi đã đặt một chỗ tốt ở Lầu tiếp khách rồi, để hoan nghênh chủ nhiệm Cừ tới."

Trương Dương cười nói: "Thị trưởng Trần yên tâm! Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ mà ngài giao cho tôi."

Trần Hạo đi rồi, Cừ Thánh Minh cầm áo khoác lên mặc vào.

Trương Dương có chút kinh ngạc nói: "Ngài muốn ra ngoài à?"

Cừ Thánh Minh mỉm cười nói: "Dẫn tôi tới công trường trung tâm thể dục mới."

Trương Dương vốn không an bài cho y tới công trường sớm như vậy: "Có gì mà xem đâu, còn chưa là xong mà."

Cừ Thánh Minh: "Muốn xem tiến độ công trình của các cậu."

Trương Dương tuy rằng biết Cừ Thánh Minh chưa lâu, nhưng cũng coi như là hiểu được chút ít về y, dù sao hai người của đã giao thủ, Cừ Thánh Minh là người làm việc thật, nói có hay hơn nữa cũng không bằng tự mình đi xem, Trương Dương mang ý niệm con dâu rồi cũng phải gặp mặt bố mẹ chồng, dẫn Cừ Thánh Minh tới công trường trung tâm thể dục mới.

Từ sau khi tập đoàn Phong Dụ của Lương Thành Long vào công trường trung tâm thể dục mới, tiến độ xây dựng bên này rõ ràng tăng nhanh hơn nhiều, nhiều trường quán đều đang đang tiến hành xây dựng đồng bộ, Cừ Thánh Minh trước khi đến Nam Tích đã tìm hiểu về tình huống xây dựng của bọn họ, nhìn thấy tiến độ quả nhiên có chút chậm chạm, có điều từ tình huống hiện trường cho thấy công trình vẫn đang được tiến hành một cách hừng hực khí thế.

Trương Dương giới thiệu: "Bởi vì lúc trước tất cả công trình của trung tâm thể dục mới đều giao cho công ty xây dựng Thế Kỷ Mới xây, cho nên tiến độ có chút chậm chạp, sau khi tôi Nam Tích Nam Tích đã đề nghị đẩy nhanh tiến độ xây dựng. Tiến hành phân phối đấu thầu bộ phận công trình lại từ đầu, hiện tại xây dựng trung tâm thể dục mới được triển khai toàn diện, nhiều hạng mục công trình tiến hành đồng bộ, căn cứ vào tiến độ xây dựng trước mắt của chúng tôi, trước tháng sáu năm nay bộ phận kiến trúc chắc có thể hoàn công toàn bộ. Cuối tháng tám, lắp đặt thiết bị hậu kỳ cùng với xanh hoá lâm viên cũng có thể hoàn thành toàn bộ."

Cừ Thánh Minh chắp tay sau lưng, nhíu mày nói: "Trong thời gian ngắn như vậy có thể đảm bảo chất lượng công trình không?" Cái mà y quan tâm nhất chính là vấn đề chất lượng công trình, tiền nhiệm Huệ Kính Dân của y là vì sự kiện khán đài sân thể dục Đông Giang sập mà mất chức, có vết xe đổ này, y không dám không cẩn thận.

Trương Dương nói: "Ngài yên tâm, tôi đã đặc biệt mời nhân sĩ chuyên nghiệp phía giám sát chất lượng tới tiến hành giám sát, chắc chắn đảm bảo chất lượng xây dựng trung tâm thể dục mới phù hợp với tiêu chuẩn."

Cừ Thánh Minh gật đầu, y tiếp tục bước về phía sân thể dục trung tâm của trung tâm thể dục mới, sân thể dục trung tâm đã có quy mô ban đầu. Trương Dương tếp tục giới thiệu: "Công trình sân thể dục chính do công ty xây dựng Thế Kỷ Mới nhận xây, dự tính có thể trước tết âm lịch hoàn công toàn bộ, công trình lắp đặt bên trong vào cuối tháng sáu sẽ làm xong."

Cừ Thánh Minh nói: “sân thể dục này chính là nơi đốt đuốc, rất quan trọng, nhất định phải chú ý chất lượng."

Trương Dương cười nói: "Chủ nhiệm Cừ, tôi so với còn khẩn trương hơn, sân thể dục Đông Giang chính là vết xe đổ, trên chất lượng tôi không dám có chút sơ xuất nào."

Cừ Thánh Minh nói: "Anh những lời này của cậu tôi cũng an tâm."

..

Hai người vừa đi vằ nói chuyện, tới lối vào công trường sân thể dục, nghe thấy bên trong có một giọng nói khàn khàn vang lên: "Từ Quang Lợi, anh con mẹ nó có còn là người hay không, con tôi nằm trong bệnh viện, anh cho tôi có năm trăm đồng, tưởng là bố thí cho ăn xin à, anh ra đây, anh ra đây!"

Cừ Thánh Minh liếc Trương Dương, Trương Dương vẻ mặt có chút xấu hổ, công ty xây dựng Thế Kỷ Mới thật sự là không thể nào khiến người ta bớt lo cho được, đã sớm nghe nói Từ Quang Lợi thích khất nợ tiền lương của công nhân, không ngờ còn khất nợ cả tiền thuốc men của người ta nữa.