Y Đạo Quan Đồ

Chương 659-1: Luyện ngón tay (1)




Trương Dương nói: "Động lòng thì động lòng, nhưng đó chỉ là hân thưởng, chưa chắc đã phải hành động, con người ta không giống nhau, lực khống chế cũng khác nhau, có người ở phương diện này tính kiềm chế rất mạnh, hắn có thể giữ mình trong sạch, nhưng có một số người ý chí trên phương diện này rất yếu ớt, cho nên..."

"Cho nên mới ba lòng hai ý, thấy một người yêu một người!" Lâm Thanh Hồng hậm hực nói.

Trương đại quan nhân bỗng nhiên ý thức được hiện tại mình đang phải đối mặt với một oán phụ, nói đạo lý với cô ta căn bản là không thể, tình cảm quan của mình, Lâm Thanh Hồng khẳng định sẽ không công nhận Cho nên nói với cô ta về vấn đề tình cảm là rất không sáng suốt, Trương Dương đổi đề tài: "Đúng rồi, chuyện liên quan tới tập đoàn Thiên Kiêu của chị muốn tài trợ trang phục cho vận hội tỉnh của chúng tôi lúc nào thì chính thức ký hợp đồng."

Lâm Thanh Hồng bật cười: "Ai cũng nói người làm sinh ý như chúng tôi thực tế, cậu so với chúng tôi còn thực tế hơn, tháng sau tôi về Bình Hải, đến lúc đó sẽ ký hợp đồng, còn một việc chính nữa là tìm Lương Thành Long ký đơn ly hôn."

Trương Dương nhìn thấy Lâm Thanh Hồng đã hơi say, đề nghị: "Chị, tôi thấy chúng ta tối nay uống nhiều rồi, tôi và Hải Tâm về còn có việc!"

Lâm Thanh Hồng:: "Tôi không sao, đã lâu rồi không có ai tâm sự với tôi, nói thêm lát nữa đi." Cô ta nâng chén, nhưng ngay cả bình rượu cũng không cầm chắc được, rượu bên trong đổ ra không ít.

Trương Dương nói: "Chị dâu, đừng uống nữa, uống rượu nhiều có hại lắm."

Lâm Thanh Hồng thở dài nói: "Được, không uống nữa, cậu sau này cũng đừng gọi tôi là chị dâu nữa."

Trương Dương cười nói: "Gọi quen rồi, trong nhất thời không sửa được."

Lâm Thanh Hồng nói: "Không sửa được cũng phải sửa, chị Thanh Hồng, Lâm tổng, thậm chí trực tiếp gọi tôi là Lâm Thanh Hồng cũng được, đừng có gọi tôi là chị dâu, tôi và Lương Thành Long không còn bất kỳ quan hệ gì cả."

Trương Dương gật đầu nói: "Được, Lâm tổng, chúng tôi phải đi rồi." Hắn sợ Lâm Thanh Hồng uống nữa sẽ thất thố.

Lâm Thanh Hồng gọi nhân viên phục vụ để thanh toán, Thường Hải Tâm lúc này mặt cũng đỏ bừng, bước chân liêu xiêu, Trương Dương ôm tay cô ta, nói: "Cô không biết uống, thì uống nhiều như vậy làm gì chứ?"

Thường Hải Tâm nói: "Cao hứng..." Còn vì sao mà cao hứng thì cô cũng không nói ra được, người ta sau khi uống rượu duy sẽ không được tỉnh táo.

Trương Dương và Thường Hải Tâm bắt xe tới, Lâm Thanh Hồng lái chiếc BMW mini, Trương Dương nhìn ra cô ta có chút không chịu được hơi rượu, đương nhiên không yên tâm để cô ta một mình lái xe về, giật lấy chìa khóa của của cô ta, nói: "Lâm tổng, tôi đưa chị về, chị sống ở đâu?"

Lâm Thanh Hồng nói: "Cách khách sạn thể dục thể thao của hai người không xa, trên khu biệt thự Hương Hà Loan dưới chân núi Nhàn Vân... tôi chỉ đường cho cậu."

Trương Dương đặt Thường Hải Tâm ngồi ở ghế sau, Lâm Thanh Hồng lúc lắc ngồi ở ghế phụ, tay chỉ về phía trước: "Lái xe!"

Đầu óc của Lâm Thanh Hồng rõ ràng đã không còn tỉnh táo, chỉ hướng cũng loạn thất bát tao, Trương Dương liên tiếp đi vòng mấy lần, cuối cùng dứt khoát không nghe cô ta nữa, hỏi người qua đường phương hướng của biệt thự, rồi chở hai người tới biệt thự độc lập khu 18b Hương Hà Loan.

Hiện tại người có tiền đều thích con số may mắn 18, Trương Dương nhìn thấy tên trên cửa, lại nhớ tới phó chủ nhiệm Ủy ban thể dục thể thao tỉnh Tạ Vân Phi cũng ở phòng số 1818, không khỏi cười cười lắc đầu, người Trung Quốc từ lúc nào biến thành mê tin như vậy? Hắn mở cửa xe, Lâm Thanh Hồng hai mắt mơ màng, mặt đỏ bừng, thấp giọng mắng: "Nam nhân không phải là hạng tốt lành gì!"

]Trương Dương nói: "Lâm tổng, về nhà rồi!" Nghĩ thầm tối nay mình coi như chịu trận thay Lương Thành Long, những lời này vốn đều là mắng gã.

Lâm Thanh Hồng lúc này đầu óc rất mê man, coi Trương Dương thành lái xe của mình: "Tiểu Trương! Chìa khóa ở dưới hiên che nắng ý, cậu... cậu mở cửa đi!"

Trương Dương có chút bất đắc dĩ, sớm biết rằng tửu lượng của Lâm Thanh Hồng kém như vậy, tối nay không nên để cô ta nhiều như vậy, lại nhìn Thường Hải Tâm, lúc này cũng đang nói linh tinh, miềng còn lẩm bẩm: "Tôi khát nước!"

Trương Dương không đành lòng để cô ta ở lại bên trong xe, một tay đỡ Thường Hải Tâm, một tay kéo Lâm Thanh Hồng, nửa kéo nửa ôm hai người cùng tới trước cửa biệt thự, trong nhà Lâm Thanh Hồng không có ai, một mình ở trong một căn nhà lớn như vậy, ngay cả ô sin cũng không có, quả thực là rất cô đơn.

Trương Dương kéo Lâm Thanh Hồng, Thường Hải Tâm dựa vào người hắn, nói: "Tôi khát quá!"

Trương Dương vừa giận vừa buồn cười: "Ai bảo cô nhiều như vậy? Cho chết!" Khó khăn lắm mới mở được cửa phòng, Lâm Thanh Hồng lảo đảo đi vào, miệng vẫn mắng: "Nam nhân là hạng khốn nạn."

Trương đại quan nhân thầm kêu khổ, hôm nay mình không biết mình gặp vận xui gì mà lại găp phải hai nữ tửu quỷ này.

Lâm Thanh Hồng lảo đảo đi vào toilet, Trương Dương đặt Thường Hải Tâm xuống sa lông, hắn đứng dậy vào phòng bếp rót nước cho hai cô, xem ra hai người say không nhẹ, phải mau cho hai người uống chút nước cho tỉnh táo, Nữ Nhi Hồng này nên đổi thành Nữ Nhân Túy mới đúng.

Trương Dương từ phòng bếp cầm hai cốc nước ra, nhìn thấy Thường Hải Tâm, hai con người thiếu chút nữa lòi ra khỏi tròng. Thấy Thường Hải Tâm dựa nghiêng lên sa lông, áo ngoài đã cởi xuống, áo nhung dê cũng cởi luôn, trên người chỉ mặc mỗi một cái áo lót nhỏ, da thịt trắng nõn lộ ra hết, hai bầu vú đầy đặn săn chắc. Ánh mắt của Trương đại quan nhân thiếu chút nữa không rời được khỏi người Thường Hải Tâm, thằng ôn này cố nén một trận đầu váng mắt hoa, đi tới cầm lấy áo khoác phủ lên người Thường Hải Tâm, Thường Hải Tâm mơ mơ màng màng đẩy tay hắn ra: "Nóng quá... khát quá!"

Trương Dương đổ nước vào miệng cô ta: "Cô trước tiên uống mấy ngụm đi rồi tính!" Thường Hải Tâm tựa lên người hắn, mơ mơ màng màng lè nhè, Trương Dương chỉ có thể ôm lấy bờ vai trần của cô ta, giúp cô ta uống nước, Thường Hải Tâm một hơi uống cạn nước trong cốc, tựa vào vai Trương Dương: "Trương Dương... em yêu anh lắm!"

Trương đại quan nhân giật nảy mình, mẹ ơi, lời này không nên để cho Lâm Thanh Hồng nghe thấy. Hắn bắt đầu thấy trạng thái của Thường Hải Tâm hôm nay có chút không đúng, cũng không giống như là say rượu đơn thuần, chẳng lẽ bên trong rượu này còn bỏ thêm thứ gì đó?

Trương đại quan nhân đang đăm chiêu suy nghĩ thì Lâm Thanh Hồng từ toilet đi ra, khiến Trương Dương xấu hổ không thôi là, trên người Lâm Thanh Hồng cũng đãcởi gần hết quần áo, chỉ còn mỗi áo lót và chiếc Bra hình tam giác, thân hình của Lâm Thanh Hồng cũng khá là bốc lửa, tuy rằng không bằng Thường Hải Tâm, nhưng toàn thân cũng núi non chập trùng, đường cong cực kỳ gợi cảm. Trương đại quan nhân tuy rằng háo sắc, nhưng vẫn phải có nguyên tắc, Lâm Thanh Hồng là vợ của Lương Thành Long, vợ của bằng hữu không thể đụng, hơn nữa, Trương đại quan nhân đối với Lâm Thanh Hồng cũng không có một chút ý đồ gì, hắn cầm chăn trên sa lông đắp lên người Lâm Thanh Hồng: "Chị dâu! Chị uống nhiều rồi..."

Ai ngờ Lâm Thanh Hồng lại ôm chầm lấy hắn: "Anh là đồ không có lương tâm.. anh là đồ không có lương tâm..." Chăn cũng từ trên ngườicô ta rơi xuống, thân thể gần như là lõa lồ dán chặt lên người Trương Dương, Trương Dương xấu hổ vô cùng, mồ hôi trên trán cũng túa ra như tắm, bên này Thường Hải Tâm không biết từ lúc nào đã từ phía sau ôm lấy hắn, mặt dán chặt lên lưng hắn, thân thể cũng không ngừng ma sát lên người hắn, Lâm Thanh Hồng ôm Trương Dương muốn hôn hắn, Trương đại quan nhân đã bao giờ gặp cảnh này đâu, may mà ý thức của hắn vẫn còn tỉnh táo, vươn tay ra điểm trúng huyệt đạo của Lâm Thanh Hồng, rồi quay lại điểm huyệt Thường Hải Tâm.

Nhấc tay lên lau mồ hôi trên trán, con mẹ nó rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy? Trương Dương cảm thấy nhất định là vò nữ nhi hồng đó có vấn đề, không khéo bên trong bỏ thuốc kích dục gì rồi, Trương Dương lại lấy chăn khoác lên người Lâm Thanh Hồng, ôm cô ta lên đặt vào trong phòng ngủ, nhìn Lâm Thanh Hồng mặt ửng hồng, Trương Dương không khỏi thở dài, vươn tay sờ mạch của cô ta, nhận thấy mạch đập của Lâm Thanh Hồng rất nhanh, chắc là trúng xuân dược gì rồi, mấy thứ này đối với thân thể không có hại gì lắm, đợi cho dược lực mất đi tự nhiên có thể khỏi. Trương Dương cầm di động của Lâm Thanh Hồng, tìm số điện thoại quen, thấy số điện thoại của Tào Tĩnh, trợ lý của Lâm Thanh Hồng, Trương Dương gọi điện thoại cho Tào Tĩnh, dưới loại tình huống này hắn cũng không thích hợp lưu lại đây, tốt nhất là để Tào Tĩnh tới đây lo cho cô ta, nếu qua đêm tại chỗ này, khẳng định sẽ gặp điều tiếng.

Tào Tĩnh sau khi nhận được điện thoại rất nhanh liền tới nhà Lâm Thanh Hồng, nhìn thấy Trương Dương ngồi ở trong phòng khách, bên cạnh hắn là Thường Hải Tâm vẫn ngủ say, lúc này, Trương Dương đã mặc quần áo giúp Thường Hải Tâm, từ bên ngoài không nhìn ra điều gì khác thường.

Tào Tĩnh trước đây đã gặp Trương Dương vài lần: "Chủ nhiệm Trương, làm sao vậy?"

Trương Dương cười nói: "Hai cô này uống say quá rồi, Lâm tổng đang nghỉ ngơi ở trong phòng, cô ấy bảo tôi gọi điện thoại nhờ cô tới chiếu cố."

Tào Tĩnh gật đầu, có chút lo lắng nói: "Còn cần đưa chị ấy tới bệnh viện không?" Trương Dương cười nói: "Không cần, uống hơi nhiều thôi, tỉnh rượu là không sao. Cô giúp chị ấy dùng nước mát lau người, sẽ tỉnh rượu mau hơn."

Trương Dương sau khi giao Lâm Thanh Hồng cho Tào Tĩnh liền yên lòng, hắn dẫn Thường Hải Tâm rời khỏi biệt thự Hương Hà Loan, bắt xe rồi về thẳng khách sạn thể dục thể thao.