Y Đạo Quan Đồ

Chương 707-1: Chiêu binh mãi mã (1)




Trương Dương nghe được trong lòng ấm áp dễ chịu, người trong núi thuần phác, biết cảm ơn, giúp bọn hắn lấy tiền lương chỉ là một việc rất đơn giản, thế nhưng theo Chu Sơn Hổ thấy đây là một đại ân, hắn thiếu Trương Dương một nhân tình, có cơ hội nhất định phải báo đáp.

Trương Dương nói: "Hổ tử, đừng nói như vậy, tôi cũng không giúp cậu cái gì, tiền lương lúc đầu là của các người, nói thật, để lâu như vậy mới phát xuống, tôi cũng có trách nhiệm, trở về cậu chuyển cáo với các hương thân, chuyện như vậy sẽ không xảy ra nữa.”

Chu Sơn Hổ gật đầu.

Trương Dương nói: "Hổ tử, ngày hôm nay tôi tìm cậu là muốn cho cậu tới bên cạnh tôi hỗ trợ.”

Chu Sơn Hổ không chút do dự nói: "Được! Tôi có khí lực "

Trương Dương không khỏi nở nụ cười, Chu Sơn Hổ còn không biết mình kêu hắn làm gì cũng đã đáp ứng.

Trương Dương nói: "Tài xế của ủy ban thể dục lão Hà sắp về hưu, tôi muốn tìm một người nhà tới làm thay cho ông ta.”

Chu Sơn Hổ rõ ràng, thì ra Trương Dương là muốn kêu hắn làm tài xế, trong mắt người trong núi, làm tài xế này không phải là việc mà người bình thường có thể làm, Chu Sơn Hổ kích động lên: "Đại ca, anh muốn … muốn tui giúp anh đi lái xe?”

Trương Dương gật đầu nói: "Cậu không phải biết lái máy kéo sao?”

Chu Sơn Hổ nói: "Ô tô tui cũng biết lái, chỉ không có bằng lái.”

Trương Dương nở nụ cười: "Không có bằng lái không sợ, việc này giao cho tôi, cậu trở lại dặn dò một chút, ngày mai đến ủy ban thể dục báo danh, trước hết theo lão Hà học, thật sự không được thì đi qua trường lớp, phí dụng bên tôi cho cậu, chờ cậu lấy được bằng lái, bên tôi sẽ ký hợp đồng với cậu, trước cứ làm lâm thời, bất quá tiền lương phúc lợi gì tôi cũng sẽ không bạc đãi cậu, tuy rằng có thể khổ cực chút, nhưng dù sao cũng khá hơn so với bên công trường, thu nhập cũng sẽ cao một ít, thế nhưng, cậu phải làm tốt chuẩn bị tư tưởng, tới ủy ban thể dục lái xe, sẽ không thể tùy tiện như vậy, sau này phải tuân thủ chế độ điều lệ, còn nữa, ngày nghỉ cũng ít đi.”

Chu Sơn Hổ kích động vành mắt có chút đỏ lên, hắn nằm mơ đều không ngờ rằng sẽ có chuyện tốt như vậy rơi xuống đầu mình, trước khi Chu Sơn Hổ tới Nam Tích đặc iệt tìm thầy bói coi số, thầy bói nói hắn đi ra núi có thể hội ngộ quý nhân, bây giờ xem ra quả nhiên nghiệm chứng, Trương Dương chính là quý nhân của hắn.

Tửu lượng của Chu Sơn Hổ cũng không yếu, hắn và Trương Dương trò chuyện tận hứng, bất tri bất giác một chai rượu đã uống xong, Trương Dương kêu hắn đem chai thứ hai mở ra, Chu Sơn Hổ rót rượu, bỗng nhiên nghe được một âm thanh kinh hỉ: "Trương Dương "

Trương Dương xoay người sang chỗ khác, thấy Lương Thành Long mang tây trang giày da đứng ở phía sau hắn, Trương Dương cười nói: "MÁ ơi, sao cậu cũng đến nơi đây?,

Lương Thành Long nói: "Cậu hỏi tôi? Tôi còn muốn hỏi cậu? Công trường của tôi ở chỗ này, quán thịt bò này không tồi, vài ngày không ăn thì thèm, lúc này không nhịn được, vừa lái xe tới cửa, ngửi được mùi thịt bò thì không nhịn được đi vào.”

Chu Sơn Hổ nhận ra Lương Thành Long là ông chủ lớn của mình, không khỏi có chút sợ hãi, trong mắt hắn, những người này đều là cao cao tại thượng, hắn trèo cao không nổi.

Trương Dương nói: "Hổ tử, lấy cho hắn thêm cái chén đôi đũa, cùng nhau ăn "

Chu Sơn Hổ lúc này mới phản ứng, nhanh chóng đi an bài, thuận tiện gọi thêm hai món.

Lương Thành Long thấy Chu Sơn Hổ định rót rượu, không khỏi nhíu nhíu mày nói: "Tôi kiêng rượu rồi, lúc đầu muốn ăn xong thịt bò rồi đi.”

Trương Dương nói: "Cậu giả dối như vậy hồi nào?”

"Thật sự, buổi chiều tôi còn phải quay về Đông Giang, Thanh Hồng cùng tôi trở về, tôi thật không thể uống.”

Trương Dương thấy hắn nói như vậy, hẳn là không phải nói dối, cũng không tiếp tục miễn cưỡng hắn, đem lỵ rượu đặt đến trước mặt mình, cười tủm tỉm nói: "Hai vợ chồng hòa hảo? Không rời?”

Nói ra chuyện này, Lương Thành Long cười nói: "Bạn thân, chuyện này ít nhiều cũng nhờ cậu.”

"Đừng cám ơn tôi, là kết quả nỗ lực của cậu. Bất quá a, chuyện này ngàn vạn lần phải bảo mật.”

Lương Thành Long nở nụ cười ha ha.

Trương Dương thấy hắn cười thành như vậy, nhất thời đoán được cái gì: "Cậu không phải đã nói với Lâm Thanh Hồng rồi chứ?”

Lương Thành Long gật đầu nói: "Chị dâu của cậu khôn khéo lắm, cho dù tôi không nói, cô ấy cũng có thể đoán được, ép hỏi, tôi thật sự là không thế chối, không thể làm gì khác hơn là đem tiền căn hậu quả của chuyện kia tất cả đều nói ra.”

Trương đại quan nhân cười khổ nói: "Tôi con mẹ nó đã sớm nhìn ra, cậu là kẻ phản bội, kẻ phản bội trọng sắc khinh bạn.”

Lương Thành Long nói: "Giữa hai vợ chồng quả thật không gì giấu được, bất quá cậu yên tâm, Thanh Hồng cũng không tức giận, nếu như không phải nhờ cậu hỗ trợ, chúng tôi lúc này không chừng đã ly hôn.”

Trương Dương nói: "Cậu đó, trải qua chuyện này cũng nên tiếp thu một bài học, sau này đối với Lâm Thanh Hồng tốt một chút.”

Lương Thành Long nói: "Tôi mà không tiếp thụ thì cũng là chết không hối cải, tôi cho tới bây giờ cũng chưa từng hạnh phúc như hiện tại, Thanh Hồng mang thai, hai vợ chồng thương lượng chúng tôi, chờ đứa nhỏ sinh ra tới, sẽ nhận cậu làm cha nuôi, không có cậu, sẽ không có đứa nhỏ này.”

Trương đại quan nhân nói: "Tôi còn phải lo lắng.”

Lương Thành Long nói: "Đừng giả bộ, muốn làm cha nuôi cho con tôi đã xếp hàng dài rồi.”

Trương Dương nói: "Cậu cũng đừng giả bộ, không chừng là con gái.”

Lương Thành Long cực kỳ trọng nam khinh nữ, xì một tiếng khinh miệt nói: "Đại cát đại lợi, thai đầu của tôi, chính là con trai, Trương Dương, cậu có bí phương gì sinh nam trách nữ không?”

Trương Dương nói: "Tôi nói cậu sao phong kiến như vậy? Đều là thời đại nào rồi? Còn trọng nam khinh nữ? Cho dù có tôi cũng không cho cậu, cậu biết tôi trước khi vào chính đàn làm công tác gì không?”

Lương Thành Long vẻ mặt vô cùng kinh ngạc của nhìn hắn.

Trương đại quan nhân dào dạt đắc ý nói: "Chủ nhiệm phòng kế hoạch hóa gia đình"

Lương Thành Long vừa ăn vào một miếng thịt bò liền phun ra, cũng may là xuống đất, nếu không khẳng định là phun trúng mặt của Trương Dương.

Chu Sơn Hổ ngồi nghe cũng không nhịn được nở nụ cười, hắn vừa cười, Lương Thành Long mới chú ý tới hắn, cười nói: "Tiểu huynh đệ, tôi thấy cậu sao có chút nhìn quen mắt?”

Chu Sơn Hổ nhìn Trương Dương một chút.

Trương Dương đang chuẩn bị giới thiệu, Lương Thành Long bỗng nhiên nhớ ra: "Tôi nhớ ra rồi, cậu làm việc trong công trường của tôi, hai ngày trước mang theo công nhân gây sự, tới tìm tôi muốn tiền lương có phải là cậu không?”

Chu Sơn Hổ mặt quẫn đỏ bừng, hắn dù sao cũng chưa thấy qua bộ mặt thành phố, không biết nói cái gì cho phải.

Lương Thành Long cười nói: "Tôi cảm thấy lần này Trương Dương giúp đỡ đòi tiền lương sao hăng say như thế, thì ra hắn là anh em của cậu.”

Trương Dương nói: "Hắn tên Chu Sơn Hổ, đều gọi hắn Hổ tử, sau này hắn không còn làm ở công trường của cậu, tôi kêu hắn đi ủy ban thể dục lái xe.”

Lương Thành Long nói: "Công khai cướp người, Trương Dương cậu cũng không có suy nghĩ " Đương nhiên hắn chỉ là vui đùa.

Trương Dương nói: "Tôi là cơ quan nhà nước, cậu là doanh nghiệp tư nhân, so sánh với chúng tôi, bên cậu không bảo đảm.”