Đại Thời Đại 1958

Chương 92: Lan tràn cả nước




“Nói một cách đơn giản, toàn bộ câu chuyện là như vậy!” Serov giống như nói đến mệt, uống một ngụm nước rồi mới tiếp tục, “Nếu như những người có mặt ngày hôm đó còn có lương tâm thì sẽ đứng ra chứng minh những gì tôi nói, đương nhiên, bạn vĩnh viễn không thể hy vọng nhà tư bản lương tâm bộc phát, đối với những người đó, chỉ có dùng sức mạnh của quốc gia, kiểm soát hành vi của họ, không để họ có được tư bản là liền bất chấp tất cả.”

Những điều Serov nói không gì khác ngoài chuyện một đám nhà giàu ủng hộ đại sứ nước Mỹ tại biệt thự của vợ chồng Daniel ngày hôm đó. Chuyện này không có gì là sai, vô cùng bình thường, chỉ là thời gian không phù hợp, hắn dám khẳng định, trong tình huống hiện tại, nếu chọc chuyện này ra sẽ chỉ khiến những người đó nhận lấy càng nhiều thù hận.

Allocco cẩn thận ghi chép lại những gì Serov nói, mức độ chuyên chú khiến Serov không thể dừng lại từ từ nói. Kỳ thực còn có một vấn đề nhỏ, phòng làm việc của Serov hiện đang được ghi âm rồi, rút cuộc có nên cho vị phóng viên trước mắt biết, lát nữa sẽ cho cậu băng ghi âm cuộc phỏng vấn hôm nay không?

“Nói như vậy, ngài đại sứ Serov, ngài đã sớm tiên đoán được sự phát triển của việc này?” Allocco quệt hồ hôi trên mặt, hỏi.

“Gọi đồng chí!” Serov sửa lại, tiếp tục nói: “Tôi làm sao có thể tiên đoán được? Allocco, câu hỏi này của bạn khiến tôi rất khó trả lời, ở Liên Xô chuyện này thuộc về phong kiến mê tín rồi, trên thế giới này xưa nay không có đấng cứu thế, cũng không dựa thần tiên hoàng đế! Vận mệnh của mỗi người luôn nằm trong tầm tay của chính chúng ta, điều tôi muốn nói là, không cần biết là xã hội chủ nghĩa hay tư bản chủ nghĩa, sự phát triển của kinh tế luôn có quy luật của riêng nó, nếu như loại mạng lưới tiêu thụ người truyền người này có thể thực hành, vậy thì với nền công nghiệp của Liên Xô chúng tôi, điều động nhân lực cả nước, sản xuất tất cả sản phẩm sinh hoạt cần thiết cho tương lai một trăm năm trong vòng vài năm không phải là xong rồi sao? Tại sao chúng tôi không làm như vậy? Ít nhất về mặt số liệu rất là đẹp, vượt Anh đuổi Mỹ không phải là giấc mơ mà…”

Serov vẻ mặt mỉa mai, có chút cảm giác bỏ đá xuống giếng, nhưng lại khiến Allocco càng thêm không biết giấu mặt vào đâu. Kỳ thực loại đạo lý này rất đơn giản, chỉ là người ta không muốn nghĩ theo hướng đó mà thôi. Tìm lợi tránh hại là bản năng của con người, bây giờ xuất hiện vấn đề, tự nhiên là sẽ có rất nhiều chuyên gia ra vẻ đã sớm nhìn thấu tất cả, đưa ra suy luận của bản thân, vấn đề là khi nó chưa có chuyện thì chuyên gia ngươi đang làm cái con mẹ gì vậy?

Ít nhất với Allocco hiện tại, nhìn Serov liền có một cảm giác cao thâm khó lượng, lời nói ra tuy khác biệt nhưng có vẻ như là rất lợi hại, chỉ không biết nếu anh ta biết Serov chính là ông trùm của trò kinh doanh đa cấp này thì sẽ có cảm nghĩ thế nào?

Allocco cũng không biết được, ít nhất là ngoài những người trong cuộc ra, không có ai tưởng tượng nổi một người Liên Xô sử dụng phương thức tiêu thụ của người Mỹ, hung ác lừa gạt người Ý một vố, có lẽ các quốc gia bị liên lụy sẽ không chỉ có Italia….

“Đồng chí Serov, anh cho rằng sự việc sẽ còn tiếp tục xấu đi?” Mạng lưới dù sao cũng chỉ vừa mới tan vỡ, Allocco còn chưa biết hậu quả sẽ nghiêm trọng đến mức nào.

“Đương nhiên…” Serov khẳng định chắc chắn, nếu mới thế này đã xong việc rồi thì một năm nay tôi không phải đã lãng phí hết thời gian ở đây sao? Cho dù bây giờ chính phủ Italia dùng hiệu suất của quốc gia độc tài cứu vớt thị trường, Serov cũng sẽ ném thêm hai quả bom vào trong đó. Sở dĩ hôm nay tìm phóng viên tới đây, tự nhiên cũng không phải là Serov có hảo tâm muốn giải quyết vấn đề, đưa ra chút kết luận đáng sợ dọa dẫm mới là mục đính chính, “Thực tế đã chứng minh, sự kiện lần này tuy có kẻ khơi mào, nhưng quan trọng nhất vẫn là nhà tư bản tát nước theo mưa, bọn họ tham lam ích kỷ, vì lợi ích mà bất chấp thủ đoạn, mới chính là hung thủ trong sự kiện này! Rút cuộc hậu quả sẽ nghiêm trọng đến đâu, sự kiện sẽ cho chúng ta đáp án….”

“Đồng chí Allocco!” Serov hơi ngả người về phía trước, thu hút sự chú ý về phía mình, lạnh lẽo nói, “Tôi hy vọng bạn có thể chuyển lại lời tôi nói sau đây lên mặt báo, loại hành vi này nếu xuất hiện ở Liên Xô chúng tôi, đã sớm bị treo cổ rồi….”

Allocco ngồi im như phỗng, bị câu nói của Serov dọa cho toát mồ hôi lạnh, anh ta đương nhiên là biết Serov đang nói đến các phú hào đỉnh cấp kia, nhưng vẫn cảm thấy có chút sợ hãi.

“Vậy đến đây thôi, có cơ hội sẽ gặp lại, đồng chí Allocco!” Serov sắc mặt ung dung đứng dậy, vẫy vẫy tay gọi Mendeleev đi vào, giao băng từ cho Allocco. Đài cassette cá nhân có lẽ là còn chưa xuất hiện, nhưng Serov tin rằng, một tòa báo hẳn là sẽ không thiếu máy nghe băng, đưa ra để những gia đình có máy nghe băng nghe được mới là mục đích của Serov.

Người phát minh ra đài radio giờ vẫn còn có ảnh treo ở viện khoa học của Liên Xô. Serov hoàn toàn không có cảm giác mình vừa lừa gạt Allocco, mang thái độ hữu hảo tạm biệt vị phóng viên này, đưa mắt nhìn đối phương rời khỏi Đại sứ quán Liên Xô.

“Vẫn chưa chắc chắn được, Mendeleev, liên hệ thêm vài tòa báo nữa, nếu như bài đăng của Nhật báo Roma có cắt xén bộ phận nào, lập tức để các tòa báo khác đăng tải, nhất định phải đăng toàn bộ lời tôi nói ra!” Đây cũng không phải là Liên Xô, mặc dù tại quốc gia xã hội chủ nghĩa và quốc gia tư bản chủ nghĩa, người trên người có sự khác biệt, nhưng Serov tin tưởng, chuyện cán bộ Liên Xô làm ra được thì các doanh nghiệp nước Ý cũng có thể làm được, mọi người đều là lão ma đầu rồi, các loại thủ đoạn đều có tương thông.

Quả nhiên không ngoài dự kiến của Serov, bài phỏng vấn của Serov không xuất hiện trên trang đầu, hơn nữa nội dung trao đổi cũng biến thành phỏng vấn không nặng không nhẹ. May là Serov có chuẩn bị sẵn cả hai đầu, ngay ngày có bài báo đăng lên, lập tức có báo chí khác tiến hành đăng lại, tiếp đó liền có người dùng tiền mua lại từ Allocco bản thảo hoàn chỉnh và băng ghi âm.

Người đó đương nhiên là do Serov phái ra, rất nhanh chóng, báo Ngoại Ô, báo Thanh Niên, báo Thành phố Venice lần lượt đẳng tải hoàn chỉnh bài phỏng vấn Serov, cùng một ngày, lãnh sự Lãnh sự quán Milan Zhigrev và lãnh sự Lãnh sự quán Venice Maksim liên tiếp phát biểu ủng hộ Serov, trong tối ngoài sáng tiến hành một lần công tác thường nhật, phê phán tính hợp pháp của chủ nghĩa tư bản…

Cuộc công kích của Đại sứ quán Liên Xô với kinh doanh đa cấp Italia nhanh chóng tạo thành hiệu quả rung cây nhát khỉ, vốn đã lục tục có đầu mối đa cấp bỏ trốn, tốc độ lập tức gia tăng rất nhiều, phong ba tức khắc lan tràn trên khắp Italia, không cần biết là ở nơi nào trên đất Italia, gần như đâu đâu cũng có người sáng sớm thức dậy phát hiện, mình ngoài nơi ở vẫn còn lại ra thì đã nghèo rớt mồng tơi!

Hai ngày sau, băng ghi âm Serov lộ ra ngoài, bốn giờ chiều ngày hôm đó, một số người Ý nghe được cuộc nói chuyện giữa Allocco và Serov qua máy ghi âm, nhất là nghe được rõ ràng câu nói cuối cùng của Serov, “Loại hành vi này, nếu xuất hiện ở Liên Xô chúng tôi, đã sớm bị treo cổ rồi…”

Sự tình còn lâu mới đến lúc kết thúc, tổng bí thư đảng Cộng sản Ý Palmiro Togliatti phát biểu diễn thuyết ngày 20/2, nghiêm khắc phê phán chính phủ Italia, đề xuất chất vấn chính sách của đảng Dân chủ Thiên chúa giáo, “Đảng cầm quyền đóng vai trọn vẹn một vị khách xem hoàn hảo trong sự kiện lần này, hoàn toàn không để ý tới tính chất nguy hiểm trong đó, bọn họ luôn chỉ trích chúng tôi là gián điệp của Liên Xô, chính họ thì sao, tin tưởng mù quáng vào thủ đoạn của người Mỹ, giống như một con chó săn trong tay chủ nhân, sự tự chủ của Italia ở đâu rồi?”