Tiêm Bạch Thâm Uyên 4 – Ám Kỳ

Chương 42: Kế hoạch ám sát tưởng tượng (2)




Ánh nắng bắt đầu nghiêng bóng, phủ lớp lụa mỏng vàng kim vào trong phòng.

“Ba người trên có thể xác định đang ở trong Galway.” Luppy nói: “Tiếp theo là Edison, 36 tuổi, từng ở trong hải quân lục chiến, từng nhận được huân chương trái tim Tím (*) và huy hiệu khen thưởng bộ đội lục chiến, thời gian nghĩa vụ từng bắn chết 149 người, nhưng con số thực tế còn nhiều hơn. Hiện tại số người chết này đang tiếp tục gia tăng, sau khi xuất ngũ hắn trở thành sát thủ thầm lặng, chỉ là không ai biết tình hình thực sự của hắn. Bề ngoài Edison vẫn là cựu chiến binh xuất ngũ được mọi người kính trọng, nhưng lại âm thầm tiếp nhận ủy thác, tiếp tục hợp tác với tình yêu súng ống của hắn.”

(*) Trái tim Tím là một huân chương quân đội của Mỹ nhân danh tổng thống được trao cho những ai bị thương hoặc thiệt mạng trong lúc phục vụ quân đội Mỹ sau ngày 5 tháng 4 năm 1917. Trái tim Tím là huân chương lâu đời nhất vẫn còn được trao cho các quân nhân Mỹ.

Wade nói: “Tôi thích hắn.”

Bọn họ đều cùng một loại người, nhiệt tình chăm chú vào lĩnh vực mình am hiểu, tự giác cũng sẽ nảy sinh tôn trọng với đối thủ.

“Tầm bắn xa nhất của bắn tỉa là bao nhiêu?”

“Đừng hỏi mấy chuyện tầm thường vậy, hoàn cảnh, thời cơ và vũ khí đều có ảnh hưởng rất lớn. Có điều có thể tham khảo ghi chép của Edison, hắn có sự tích truyền kỳ trong quân đội, trong một nhiệm vụ bắn tỉa, từ khoảng cách 2024 mét, một súng bắn trúng pháo thủ bên quân địch.”

“Đó là khoảng cách cực hạn của hắn?”

“Rất khó nói, tỉ lệ chính xác không chỉ liên quan tới súng, quan trọng hơn còn có trạng thái của hắn nữa.”

“Từ trong bức ảnh quân phục của Edison, anh có cảm thấy hắn là người vô cùng trầm tĩnh, vô cùng kiên nhẫn không?”

“Tôi không biết, có lẽ hắn là người tâm tĩnh như nước, nhưng một người trầm tĩnh sẽ không kích động khi nổ súng.” Wade nói: “Bắn tỉa giấu mình ở nơi an toàn, có khi mấy tuần liền cũng sẽ không rời khỏi. Người càng yên tĩnh càng khó nhịn cảm giác cô quạnh, người yên tĩnh thích che giấu mọi cảm xúc của mình, dễ dàng suy nghĩ lung tung, dễ dàng bất giác sụp đổ trong trạng thái ngủ đông thời gian dài, ngược lại người có tính cách hoạt bác, để hoàn thành nhiệm vụ, bọn họ buộc phải không ngừng ép mình cố gắng giữ tỉnh táo trong thời gian đơn độc, thuyết phục bản thân kiên nhẫn chờ đợi, lúc cơ hội đến mới nắm chắc chính xác.”

Luppy nói: “Một tay bắn tỉa nội tâm mãnh liệt, nhưng ngoài mặt lại có vẻ hiền lành trầm ổn, có thể chính xác bắn trúng mục tiêu ở khoảng cách rất xa. Nếu để hắn ám sát tổng thống, sẽ có xác xuất thành công bao nhiêu?”

Oscar giật mình quay phắt nhìn y. Luppy an ủi: “Đừng căng thẳng. Tôi chỉ ví dụ thôi, nhiệm vụ của hắn không phải là trực tiếp ám sát tổng thống. Edison mặc dù là sát thủ chuyên nghiệp, nhưng hắn vẫn có cảm giác vinh dự là hải quân lục chiến. Nói cách khác, hắn đối với việc làm sát thủ phần lớn là muốn dẹp yên xã hội, bảo hắn ám sát tổng thống, cho dù thế nào cũng là chuyện không thể nào.”

“Như vậy mục tiêu của hắn là ai?”

“Một vài người không liên quan, có thể là kẻ thù người ủy thác tạo ra. Oscar, anh xem phim Xạ thủ chưa?”

“Ý anh là người ủy thác cũng giống như tình tiết trong phim thiết lập một cái bẫy cho cựu truyền kỳ hải quân lục chiến.”

“Không hẳn, đó không phải là cái bẫy, chỉ có tác dụng của một phụ kiện thôi.” Luppy nói: “Edison không phải nhân vật chủ chốt trong câu chuyện, hắn chỉ là một linh kiện, bởi vậy chỉ có tác dụng của mình. Ở đây có một danh sách người nhập cư trái phép, ước chừng một tháng trước, từ biên giới Mexico vượt biên qua đây, phần lớn tới từ Guatemala, Salvador và Nicaragua, nhưng trong đó có hai người Galway. Bọn họ hợp tác với tổ chức nhập cư trái phép vùng đông bắc Mexico, hơn nữa dựa vào tập đoàn tội phạm ở New York để giấu mình. Bây giờ những người này hành tung không rõ, nhưng tới thời khắc quan trọng, bọn họ sẽ đột ngột xuất hiện, giống như máy móc cắm điện rồi sẽ tự động vận hành theo kế hoạch.”

“Nếu nhiệm vụ Edison nhận được là ám sát phần tử khủng bố, chúng ta cũng phải đối đầu với hắn sao?” Anthony hỏi.

“Mục đích của Edison chỉ là dời đi sự chú ý của cận vệ. Hai phần tử khủng bố Galway ẩn nấp dưới tầng hầm không thấy ánh sáng mặt trời muốn tránh né đặc công tuần tra của sở mật vụ và cảnh sát thường phục trên đường quả thật là chuyện nực cười. Bọn họ có thể còn chưa đi tới mục tiêu đã bị phát hiện, cũng có thể bởi vì đột nhiên hoảng sợ mà tạm thời từ bỏ kế hoạch. Người ủy thác lựa chọn Edison khiến mắc xích này không chút sơ hở, chỉ cần hắn nổ súng bắn trúng mục tiêu, tiếng súng nhất định sẽ có, mặc dù tất cả chỉ xảy ra ở bên ngoài hiện trường diễn thuyết. Tiếp theo người nên xuất hiện sẽ xuất hiện.” Luppy nói: “Wright Finger, không rõ tuổi tác, lý lịch của hắn không có ghi bất kỳ kinh nghiệm công việc nào, dường như tới bây giờ hắn cũng không thiếu tiền. Wade, lại thêm người anh yêu thích nữa, Wright Finger không chỉ là thần xạ thủ, hơn nữa còn rất yêu thích sưu tầm súng. Hắn có cả một căn gác đầy súng, vui đùa với súng là sự nghiệp cả đời hắn.”

“Tôi biết hắn.” Wade nói: “Người này không chỉ có tiền, hơn nữa còn là người rất có thân phận, thành viên ban trị sự hiệp hội súng trường, tạp chí súng đã từng phỏng vấn hắn.”

“Nếu như nói sở trường của Edison là ngắm bắn ở cự ly xa, sở trường của Wright Finger chính là thân phận của hắn. Người ủy thác cần hắn tham dự ở những nơi công khai, tạo ra rối loạn mức độ lớn nhất, đảm bảo sát thủ chân chính thực hiện hành động ám sát.

Oscar bị âm mưu quá sức to lớn này chấn động tới mức sửng sốt, gì mà phần tử khủng bố nhập cư trái phép, gì mà kế hoạch ám sát tổng thống. Hắn hỏi: “Wright Finger có biện pháp gì tiếp cận tổng thống, vệ sĩ trong sở mật vụ đều là siêu nhân được huấn luyện vô cùng nghiêm khắc, mỗi người đều có thế mạnh. Bọn họ không giống với đám vệ sĩ tép riu trong hắc bang.” Dứt lời hắn thoáng nhìn sang Rupert, bày tỏ vô tình mạo phạm, ngài Rupert chỉ mỉm cười, cũng không để ý.

Luppy nói: “Sau bài diễn thuyết nhậm chức của tổng thống Adams, sẽ có một buổi diễn thuyết quần chúng công khai, vào hai ngày sau. Đối thủ cạnh tranh của ông ta Miles Sidney, bởi vì dốc sức ủng hộ đề án kiểm soát súng do dân chúng đưa ra vấp phải sự phản đối của hiệp hội súng trường, cho nên tổ chức này ủng hộ Adams ứng tuyển, có thể nói là công lao không thể bỏ qua trong đợt bầu cử này. Tổng thống công khai diễn thuyết, Wright Finger là thành viên ban trị sự tất nhiên cũng nhận được giấy mời.”

“Cho nên hắn có thể đường đường chính chính tiếp cận tổng thống.”

“Nói không chừng còn đứng hàng đầu.”

“Dựa theo kế hoạch của anh…”

“Không phải kế hoạch của tôi.” Luppy nhấn mạnh: “Là kế hoạch của người ủy thác.”

“Dựa theo kế hoạch của người ủy thác, tiếp theo sẽ là gì?”

“Chúng ta cũng biết những tòa nhà cao tầng xung quanh hiện trường diễn thuyết của tổng thống sẽ bị giám sát chặt chẽ, đề phòng xảy ra chuyện không may. Do đó, địa điểm bắn tỉa của Edison sẽ rất xa, xa đến mức cho dù hắn là truyền kỳ trong quân đội cũng sẽ không thể nào một phát bắn trúng đầu tổng thống được. Cho dù hắn thành công tạo ra vụ nổ bên xung quanh, vệ sĩ của sở mật vụ cũng sẽ không dại dột đều chạy tới hiện trường kiểm tra, đây là môn bắt buộc huấn luyện đặc công. Bọn họ sẽ tạo thành hai bức tường người, bên ngoài phụ trách điều tra, bên trong bảo vệ an toàn của tổng thống. Nhiệm vụ của Wright Finger là bắn chết một vệ sĩ ở bên ngoài, đây là khiêu chiến với hắn, nhưng Edison đã tạo cơ hội cho hắn, hắn cũng sẽ tạo cơ hội cho sát thủ. Hiện trường bây giờ hết sức hỗn loạn, vệ sĩ sẽ lập tức sắp xếp cho tổng thống rút lui.” Luppy lật sang trang mới: “‘Công cụ’, trên lý lịch của sát thủ này không có ảnh, hắn là người tàng hình, trong hiện trường ai cũng có thể là hắn. Trong giới sát thủ đánh giá ‘Công cụ’ là kẻ giết người vô hình, hắn có thể dùng bất cứ thứ gì đưa anh vào chỗ chết. Vệ sĩ dẫn theo tổng thống rút lui sẽ gặp phải rất nhiều tình huống bất ngờ, đám người chạy loạn khắp nơi là lá chắn tốt nhất.”

Khi Luppy nói ‘Công cụ’ là người tàng hình, Oscar phát hiện quý cô X khẽ cười. Cô nói: “Hắn rất tầm thường, mỗi lần gặp mặt cũng như người xa lạ, cho dù gặp bao nhiêu lần cũng không khiến người nhớ nổi hắn. Hơn nữa hắn không mang theo vũ khí, có thể dùng thân phận phóng viên thông qua kiểm tra bình thường.”

Oscar ngẫm nghĩ lời cô nói. Mỗi lần gặp mặt giống như người xa lạ, cho dù gặp bao nhiêu lần cũng không khiến người khác nhớ nổi. Đây chính là ấn tượng của hắn với quý cô X, nhưng bây giờ hắn không có tâm trạng ngẫm nghĩ lại thân phận của cô, trái bom nặng ký của Luppy đã làm đầu hắn nổ tung mịt mù rồi.

“‘Công cụ’ là đối thủ khó đề phòng được, chúng ta thậm chí không biết hắn sẽ dùng hình dạng gì xuất hiện ở buổi diễn thuyết.”

“Cho nên ủy thác ám kỳ, từ đầu tới cuối đều nhằm vào kế hoạch ám sát tổng thống Adams?”

Luppy nhìn Oscar rồi nói: “Cũng không hẳn vậy, chỉ có thể xem như đây là phần nước Mỹ trong ủy thác ám kỳ.”

Oscar dứt khoát từ bỏ ý tưởng báo cáo lên cấp trên, chuyện này có tầm ảnh hưởng rất lớn, lại không có chứng cứ rõ ràng, dựa vào vài người đàn ông trung niên chết không rõ ràng một tháng trước và danh sách sát thủ không rõ lai lịch, kế hoạch ám sát do người trung gian sát thủ suy đoán tưởng tượng. Hắn nên mở miệng thế nào? Sếp à, chuyện là thế này…

Hắn nhất định sẽ bị mắng xối xả.

“Tổng thống Adams kế nhiệm khiến cho đề án can thiệp vào quân sự Galway và truy quét phần tử khủng bố vốn dĩ đang gác lại lần nữa được bày ra trước mặt. Chuyện này đối với hai bên đang đắm chìm trong nội chiến không phải tin tức hay ho gì.”

“Nói như vậy, người ủy thác chẳng những có thể là thủ lĩnh phần tử khủng bố như Nuh Latif, cũng có thể là chính phủ Galway sao?”

Luppy đã có dự đoán tương đối đầy đủ về kế hoạch ám sát tổng thống, nhưng toàn diện ủy thác ám kỳ thì cũng chưa hoàn toàn hiện ra. Hắn có cách ngăn cản chuyện xảy ra ở nước Mỹ, nhưng ở đất nước xa xôi kia thì lại nằm ngoài tầm với.

“Bây giờ còn chưa thể xác định, phe phản động cũng không hi vọng quốc gia khác can thiệp nội chiến trong nước. Thái độ của Nuh Latif đối với nước Mỹ công khai hay không công khai đều là không tốt, cho rằng nước Mỹ phái lực lượng vũ trang tới Galway chính là xâm lược, bọn họ hi vọng tự mình giải quyết vấn đề, nhưng có thể tiếp nhận sự chi viện vũ khí từ nước khác.”

“Cho dù là chính phủ hay phe phản động, hai bên đều không hi vọng tổng thống Adams nhậm chức.”

“Phải, cho nên bây giờ chúng ta chỉ thể có đảm bảo kế hoạch ám sát sẽ không thành công. Tony, lô vũ khí kia thế nào rồi?”

“Tôi đã làm việc với đường dây buôn lậu vũ khí, bình thường mà nói chuyện hàng hóa nửa đường bị chặn giữ lại thế này, vấn đề chỉ nằm ở phía trên. Nhưng lạ là, lúc tôi liên lạc với người phụ trách vận chuyển lô hàng này, hắn tỏ vẻ hàng hóa chẳng những đã được đưa tới rồi, hơn nữa còn có thêm nhiều vũ khí hạng nặng hơn số hàng vốn dĩ.”

“Tại sao anh không nói sớm?”

“Tôi vừa nhận được tin thôi, ông chủ à.”

Mấy ngày trước Luppy nhận được tin tức từ Salen Kiel, đây là nguồn tin ít ỏi trước mắt y có thể nhận được, vẫn là đơn phương, không thể tiến hành trực tiếp kết nối. Tin tức thành phố du lịch, người gửi tin là hướng dẫn viên bản địa Salen Kiel. Hướng dẫn viên Azzawe: “Gửi quý bà Fergus, hành trình thuận lợi.” Bên cuối tin tức là một tọa độ địa điểm, đây là Mike nhắn lại, Luppy biết anh nhất định sẽ thông minh lợi dụng tất cả tin tức trên bản đồ. Để đảm bảo an toàn của Mike, Luppy vốn định tự mình vận chuyển lô vũ khí kia, ngụy tạo thân phận càng an toàn cho anh, nhưng cửa hàng mô hình Constance đã không còn tồn tại, giao dịch vũ khí ngầm cũng theo đó gián đoạn. Y đành phải ủy thác cho Anthony tiến hành can thiệp, cũng đưa ra yêu cầu giao tháng trong nửa tháng, nhưng Anthony lại đột nhiên cho y biết, từ lúc bọn họ bắt đầu tham dự, số súng đạn đó đã đến tay quân tự do.

Người điều khiển là ai? Nếu hàng hóa tới quá sớm, ngược lại khéo quá hóa vụng, Luppy không khỏi bắt đầu lo lắng an toàn của Mike. Phe phản động sẽ không có thời gian nghe người khác giải thích. Y bình tĩnh lại, không muốn bị lo lắng quấy nhiều suy nghĩ.

“Tony, có điều tra được là ai điều khiển phía sau không?”

“Tốn chút thời gian đương nhiên là được. Có điều tôi cảm thấy kết quả tốt nhất là không tìm ra được.” Anthony nói: “Nếu tìm không được, đó mới là đáp án chính xác.”

Luppy lườm hắn, rồi nói: “Ngài Rupert, tôi cần ngài….”

“Không cần khách sáo, nói thẳng đi.”

“Dưới sự kiểm soát của thế lực gia tộc Rupert, có bao nhiêu người tham gia trong quân đội?”

Rupert không hề tránh né Oscar đang có mặt ở đây, thản nhiên trả lời: “Trong quân đội ở các quốc gia đều có người của chúng ta. Lục quân, hải quân lục chiến, cảnh vệ quốc dân cũng có.”

Oscar rất muốn tránh phải nghe những vấn đề này. Hắn đồng ý với Luppy không hé răng bất cứ chuyện nào nghe được trong căn phòng này, bảo vệ bí mật sát thủ đã vi phạm chuẩn mực nghề nghiệp của hắn, nếu càng có thêm tin tức bí mật khác thì phải làm sao đây. May thay những gì Rupert nói cũng không phải cơ mật, hắc bang ngầm len lỏi đã là chuyện bán công khai, FBI sớm đã có thống kế báo cáo. Nhưng hắn rốt cuộc biết rằng ủy thác của Luppy lớn tới mức nào. Y mất đi một thân cây, lại trồng một gốc cây mới, bừng bừng sức sống nhanh chóng trưởng thành, cành lá vươn ra khắp bốn phương.

“Ngài Rupert, tôi gửi thêm ngài mười triệu, hi vọng thành viên gia tộc ở trong Galway hoàn thành một nhiệm vụ.”

Ted Rupert im lặng một hồi nói: “Ta rút lại lời đã nói với cậu. Luppy, con số cậu trả cách quá xa rồi.”

“Tôi biết.”

“Như vậy sẽ phá hủy đường dây chúng ta không dễ gì xây dựng được, một khi đường  dây đó xuất hiện lỗ hổng, tổn thất không chỉ có mười triệu.”

“Tôi chỉ có chừng ấy thôi.”

“Cậu muốn bọn họ làm gì?”

“Tìm thấy Allen.”

“Hắn ở đó?”

“Chỉ cần hắn rời khỏi nhiệm vụ, sẽ không ai biết hắn ở đó. Nhưng buổi sáng hôm nay, tôi nhận được tín hiệu truy tìm của hắn. Tôi sẽ cho ngài biết vị trí cuối cùng.”

“Được rồi, ta sẽ cố gắng nghĩ cách, nhưng kết quả không đảm bảo được.” Rupert nói: “Không thể không nói, người nhà Troisi khi là khách hàng yêu cầu còn vượt bật hơn cả buôn bán tình báo câu hỏi nào cũng cần tiền.”

“Tôi coi đây như lời khen vậy, dù sao ngay cả ông ta ông cũng mắng được mà.” Luppy nói: “Người ủy thác muốn tạo dựng mâu thuẫn giữa chính phủ Galway, phe phản động và nước Mỹ, chúng ta đồng thời ra tay từ ba hướng, nhằm vào mỗi tình tiết trong kế hoạch của hắn mà phá hủy. CIA vẫn luôn tìm kiếm tung tích của Nuh Latif, chúng ta phải tìm ra gã trước.”

Oscar khó lòng tin nổi hỏi: “Anh có thể lấy được tin tức từ đâu? CIA ít nhất có mấy vạn đặc vụ.”

Luppy nhìn sâu vào mắt hắn, trong đôi mắt toát ra nụ cười.

“Tôi có nguồn tin đáng tin cậy, tôi tin tưởng người kia nhất định sẽ cho tôi tin tức chính xác nhất.”