Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 336: Thi hài sinh vật




“Hạ tộc ta khi đó trong lòng run sợ bàng quan tất cả cái này, chỉ có hai vị Bán Thần đi vào tra xét, lại một đi không trở lại. Một đoạn năm tháng đó, Hạ tộc ta cũng như chịu vạ lây, từng chịu không ít đau khổ!”

“Không có biện pháp!”

“Đó đều là thế lực lớn của thần giới cùng thâm uyên sai phái, đều là đỉnh cao nhất trong Bán Thần.”

“Bởi vì bọn họ chết quá nhiều, cùng với đưa cường giả tới phải trả giá quá lớn! Những vị khách tới từ thế giới khác càng ngày càng ít.” Hắc Phong lão tổ nói, “Nhưng mỗi mấy vạn năm còn có thể có một đám khách tới từ thế giới khác đến, thứ nhất, chỉ cần còn sống đi ra bình thường đều có thể mang theo chút bảo vật. Thứ hai, thế lực lớn của thần giới và thâm uyên vẫn ôm khát vọng, muốn nhận được bảo vật rơi xuống đó.”

“Bảo vật rơi xuống này, là một ngọn núi!” Hắc Phong lão tổ nói, “Dựa theo chúng ta tiếp xúc với những vị khách tới từ thế giới khác, luân hồi giả Thời Không Thần Điện, ngọn núi này bị bọn họ gọi là ‘Hồng Thạch sơn’! Cũng là ngọn nguồn uy hiếp ta cho rằng có thể khiến chúng ta một thế giới phàm nhân này phá diệt!”

“Hồng Thạch sơn ở chỗ cực sâu mười vạn dặm dưới lòng đất thế giới Hạ tộc ta!”

“Nó rất đặc thù.”

Hắc Phong lão tổ nhíu mày, trong đôi mắt có hồi ức, “Giống như tất cả tự nhiên quy tắc trong thiên địa ở trước mặt nó đều mất đi hiệu lực, ở trên thời gian, không gian, đều là siêu nhiên! Nó giống như một điểm cực cực nhỏ, so với hạt cát còn nhỏ hơn, nhưng càng đến gần nó... Nó lại càng lớn, lớn như vô biên vô hạn. Ngươi không thể dùng không gian bình thường để miêu tả nó kích thước bao nhiêu.”

“Ở trên thời gian càng thêm thần bí khó lường, chỉ có thật sự đi vào, mới biết được nó đáng sợ! Cũng lại càng thêm rõ, nó một khi xuất hiện biến cố gì, chỉ sợ dễ dàng có thể phá hủy toàn bộ thế giới Hạ tộc!”

Đông Bá Tuyết Ưng nghe mà nghi hoặc buồn bực.

Vượt qua thời gian không gian?

Kích thước cũng không thể miêu tả chuẩn xác? Đây là món đồ chơi gì?

“Cung chủ Tân Hỏa Cung Ngu xuẩn! Hắn căn bản không hiểu Hạ tộc ta gặp phải uy hiếp, ta yêu cầu mang theo một thần khí lại lần nữa tiến vào Hồng Thạch sơn, hắn thế mà không đáp ứng.” Hắc Phong lão tổ cả giận nói, “Ta nếu có một thần khí, thực lực của ta sẽ tăng vọt. Ở trong Hồng Thạch sơn ta sẽ nhận được càng nhiều hơn! Thậm chí ta sẽ có hi vọng thành thần, nhận được rất nhiều bảo vật, không phải đều để lại cho Hạ tộc sao?”

“Ta thậm chí dùng Ngũ Ảnh dưới trướng ta trao đổi với hắn một kiện thần khí, hắn vẫn không đáp ứng! Ngũ Ảnh, chính là năm kiện thần giới chiến binh, trong đó hai kiện mạnh nhất so với thần giới chiến binh tiền bối Hạ tộc ta đưa xuống cũng không kém chút nào.”

“Đáng chết.”

“Ngu xuẩn.”

“Ánh mắt thiển cận!” Trong đôi mắt Hắc Phong lão tổ có sát khí tức giận, “Về sau ta ở trong thế giới Siêu Phàm loại lớn tiến hành thực nghiệm, từ trên thi hài sinh vật chưa biết thu được lấy ra vật chất, đào tạo ra một loại sinh mệnh đặc thù, sinh mệnh đặc thù đó theo trưởng thành, thực lực kịch liệt gia tăng! Ta tuy không nỡ hủy diệt, nhưng vẫn động thủ, nhưng sinh mệnh đặc thù này thế mà một mực che dấu thực lực, lúc ta động thủ, nó thế mà có thể áp chế ta? Ta chạy trốn tới Hắc Phong thần cung, nó đuổi giết tới. Mượn dùng Hắc Phong thần cung ta mới giết được nó! Ta vốn đã tiếp cận đại nạn tuổi thọ, lần đại chiến này, ta cũng không còn nhiều thời gian nữa.”

“Nhưng điều này đã chứng minh một điểm, chỉ thi hài sinh vật ta đạt được đào tạo ra sinh mệnh cũng đã khủng bố như thế! Cũng có khả năng tạo thành đại hạo kiếp đối với Hạ tộc ta! Uy hiếp của Hồng Thạch sơn nhất định rất lớn!”

“Ánh mắt Tân Hỏa cung đã thiển cận, vậy bảo vật của ta cũng không để lại cho bọn hắn một cái nào.”

“Ngươi có thể thông qua khảo nghiệm, thực lực sợ là không chênh lệch với ta mấy, có được bảy thần giới chiến binh này phụ trợ... Ở Hồng Thạch sơn cũng có thể có nắm chắc hơn chút!” Hắc Phong lão tổ lạnh lùng nói, “Ta là không hy vọng, ta hy vọng người tới sau của Hạ tộc ta tiếp tục đi tìm kiếm, không thể cứ gửi hy vọng vào Hồng Thạch sơn này không xuất hiện phiền toái lớn. Chúng ta chủ động, chủ động nhận được càng nhiều!”

“Đáng tiếc...”

“Đáng tiếc chưa thể mở thần hải, trở thành thần linh.” Trong đôi mắt Hắc Phong lão tổ có một tia không cam lòng, “Bảo vật của ta đều giao cho ngươi. Nhớ kỹ, thi hài sinh vật nhất thiết phải cẩn thận, không thể làm bậy, đề phòng xuất hiện sóng gió tiếp.”

Ông ——

Sau khi nói xong, bóng người Hắc Phong lão tổ hoàn toàn tiêu tán.

Ánh sáng của tinh cầu cũng hoàn toàn thu liễm.

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn tất cả cái này.

Thì ra là như thế...

Hắc Phong lão tổ cùng cung chủ Tân Hỏa cung một thế hệ đó bất đồng mâu thuẫn lại là nguyên nhân này, vì thần khí?

Thật ra nói thật, Đông Bá Tuyết Ưng càng có khuynh hướng cung chủ Tân Hỏa cung bên đó hơn.

Bởi vì, thần khí thật sự quá ít, mỗi một thần khí đều là tiền bối Hạ tộc vất vả truyền xuống, mà ‘Hồng Thạch sơn’ cũng quá nguy hiểm, chưa nhìn thấy thế lực trong thần giới, thâm uyên phái một số tồn tại đứng đầu Bán Thần tới, đều là chết từng đám, mười cái cũng khó có một sống sao? Phải biết rằng này phần lớn đều cùng Hắc Phong lão tổ tương đương, có chút so với Hắc Phong lão tổ càng mạnh!

Hiển nhiên Hồng Thạch sơn rất nguy hiểm!

Mang thần khí đi vào, chết, thần khí sẽ mất đi ở Hồng Thạch sơn.

“Thật ra, Hắc Phong lão tổ nói cái gì có thể khiến thế giới Hạ tộc phá diệt, cũng là nói chuyện giật gân.” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm nói, “Dù sao thần giới thâm uyên phái nhiều cường giả Bán Thần như vậy đi vào, cũng chưa thể thật sự thu phục Hồng Thạch sơn này, muốn giải quyết mầm tai vạ này là dễ như vậy? Hắc Phong lão tổ nói nhiều nữa, thật ra vẫn là muốn mang theo thần khí đi vào, tìm kiếm cơ duyên thành thần mà thôi.”

Tân Hỏa cung, là tuyệt đối đứng ở góc độ Hạ tộc cân nhắc.

Lần này mất đi một thần khí, lần sau lại mất đi một món... làm bậy như vậy, thực lực Hạ tộc sẽ không ngừng suy yếu.

...

Đông Bá Tuyết Ưng đem tinh cầu thu hồi, sau đó cầm lấy một vật phẩm khác trong túi ‘Vòng tay màu vàng tối’, cầm đến tay dễ dàng luyện hóa.

“Được, không gian thật lớn.” Mắt Đông Bá Tuyết Ưng sáng lên, “Đây là một bảo bối trữ vật lớn nhất ta có được nhỉ.”

Trong vòng tay màu vàng tối chứa một không gian trữ vật, không gian cực kỳ kinh người, dài rộng cao năm trăm thước!

Bên trong có một đống lớn hòn đá xám xịt không bắt mắt, chính là nguyên thạch.

“Một trăm sáu mươi vạn cân nguyên thạch?” Đông Bá Tuyết Ưng vừa điều tra đã xác định, không khỏi mừng rỡ, “Xem ra Hắc Phong lão tổ năm đó cũng từng vơ vét nguyên thạch trong thế giới Siêu Phàm loại lớn kia, hơn nữa Hắc Phong lão tổ nhắm chừng đã sớm tu hành đến đỉnh phong nhất, cho nên nguyên thạch không tiêu hao như thế nào nữa, thế mà để lại cho ta nhiều như vậy. Tính cả một trăm tám mươi vạn cân ta có được, là ước chừng ba trăm bốn mươi vạn cân.”