Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 450: Tiếp tục đi tới




Đông Bá Tuyết Ưng cũng cảm giác được Tinh Thần Chân Ý ngoài thân ở dưới hàn khí xâm nhập hơi chấn động, nhưng may mắn, hộ thể Tinh Thần Chân Ý chưa sụp đổ, huống chi mình còn có thanh giáp thủ vệ hóa thành áo giáp.

“Thái âm, không hổ là chí âm chí hàn! Chỉ khí lạnh phóng ra ngoài đã kinh người như thế, một khi thực bị bổ trúng, chỉ sợ sẽ bị đông chết tươi nhỉ.” Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng lướt qua suy nghĩ này, nhưng thân pháp không ngừng chút nào, hướng Vẫn Thạch kiều phóng đi tốc độ cao.

“Đừng nghĩ đi.” Đao khách giáp bạc thân thể lảo đảo lập tức lại lần nữa vồ lên vung đao, vừa rồi là chưa có kinh nghiệm. Hiện tại biết thương pháp quỷ dị, hắn cũng có chuẩn bị.

“Phúc thúc, lão tặc, mau. Mau, hai người các ngươi đi mau!”

Thần Cửu tám cánh tay, trong nháy mắt tám cánh tay kim loại màu xám mơ hồ đều hiện ra hư ảnh đầu rồng. Thủ đoạn công kích của hắn tinh diệu vô cùng, căn cứ Đông Bá Tuyết Ưng phán đoán, ‘Bát Long Chân Ý’ hẳn là biến chủng của ‘Sinh Tử Chân Ý’. Dù sao thiên địa quy tắc, ảo diệu vô số, vô số ảo diệu cuối cùng là tổ hợp thành thiên địa quy tắc đầy đủ!

Cho nên bất cứ ảo diệu nào trên lý luận đều là có thể dung hợp.

Cái này liền dẫn tới hoàn toàn sẽ xuất hiện một số chân ý chưa biết tương đối đặc thù, nhưng bình thường đều có thể tìm ra tương tự. Bát Long Chân Ý, cùng loại với ‘Sinh Tử Chân Ý’, tuy mỗi chiêu mang theo rất nhiều tử vong sát chiêu, nhưng lại mơ hồ hàm chứa vô tận sinh cơ. Khiến chiêu số của hắn đều rất hoàn mỹ, tám cánh tay giống như sinh tử luân hồi hoàn mỹ.

Ba vị đao khách giáp bạc khác cũng đơn giản thoáng giao thủ, liền lập tức phán đoán ra. Lực lượng tốc độ tuy bọn họ chiếm ưu, nhưng Thần Cửu mạnh hơn ở trên quy tắc ảo diệu, hơn nữa có tám cánh tay, ba người bọn họ cho dù cùng tiến lên, chỉ sợ cũng chỉ có thể áp chế Bán Thần này, khó có thể thủ thắng. Cho nên lập tức quay sang đi đối phó Phúc thúc cùng lão tặc.

“Đừng nghĩ đi.” Thần Cửu dũng mãnh vô cùng, nhanh chóng tới gần lão tặc, Phúc thúc, đồng thời tám cánh tay đi dây dưa ngân giáp thủ vệ.

Đao khách giáp bạc muốn giết Phúc thúc, lão tặc, Thần Cửu lại ở bên cạnh, bọn họ tất nhiên phải giao thủ!

Hai bên chém giết.

Các đao khách giáp bạc ở hư giới sẽ bị suy yếu, nhưng ở trong thế giới chân thật thực lực không giảm, mỗi một lần giao thủ, cánh tay Thần Cửu đều bị chấn động lùi lại. Trong lúc nhất thời hắn cũng chỉ có thể miễn cưỡng dốc sức cuốn lấy hai ngân giáp thủ vệ, còn có một gã vẫn đánh về phía Phúc thúc.

“Soạt.” Ngoài thân Phúc thúc có một tầng hào quang màu đen lưu chuyển, trong tay cầm một tấm khiên.

“Chắn.” Dùng tấm khiên ngạnh kháng một đòn của đao khách giáp bạc kia.

Chịu lực đánh vào, Phúc thúc ngược lại mượn lực hướng đầu kia của Vẫn Thạch kiều bay đi nhanh hơn.

“Muốn đi?” Đao khách giáp bạc cười lạnh, đuổi theo tốc độ cực nhanh, chiến đao trong tay vung lần nữa. Phúc thúc tuy dốc sức dựa vào tấm khiên ngăn cản, nhưng đao khách giáp bạc đao pháp quỷ dị khó lường, hơn nữa lại nhanh, rất nhanh liên tục ba đao đều bổ trúng ở trên người hắn. Hộ thể hắc quang ngoài thân hắn bắt đầu chấn động nổi sóng, sau ba đao, hộ thể hắc quang hoàn toàn tán loạn.

“Lão đầu trọc.” Lão giả râu dê lão thì biến ảo ra ảo giác phân thân, ở một bên cố ý mê hoặc đao khách giáp bạc.

Nhưng vô dụng, đao khách giáp bạc nhìn chằm chằm Phúc thúc, căn bản mặc kệ cái khác.

“Bồng.” Tấm khiên cấp Bán Thần trong tay Phúc thúc trực tiếp bị đập bay, hai tay của hắn cũng có chút chết lặng, không có cách nào cả, lúc trước thân thể trúng ba đao, nhưng tấm khiên lại kháng được mười mấy lần, lực lượng mỗi một đòn đó uy lực đều mạnh hơn bọn Thần Cửu, Vưu Lan lĩnh chủ. May mắn chân ý của Phúc thúc phát huy ra uy lực đủ mạnh, mới có thể mượn dùng tấm khiên liên tục ngăn trở nhiều lần, nhưng rốt cuộc vẫn không chống đỡ được.

“Soạt!” Lại là một đao bổ tới!

Phúc thúc lộ ra vẻ tuyệt vọng.

Quá nhanh.

Sử dụng quyển trục Thần cấp cũng không còn kịp, quyển trục Thần cấp cần lấy ra hơn nữa xé rách ra, hơn nữa dùng pháp lực dẫn đường! Ở dưới ánh đao liên tiếp nhanh như chớp của đao khách giáp bạc, một đao trước bổ bay khiên của hắn, theo sát sau một đao xuống, hắn làm sao mà kịp?

“Phải chết như vậy? Không, quyển trục Thần cấp còn ở trên người ta.” Phúc thúc lo lắng, hắn là một Siêu Phàm pháp sư duy nhất trong đội ngũ ba người.

“Phúc thúc.” Thần Cửu lo lắng chạy tới, nhưng vẫn không kịp.

“Không xong.” Trong hư giới, Đông Bá Tuyết Ưng thấy thế cũng không kịp, dù sao chiến đấu quá nhanh.

Đúng lúc này, trước người Phúc thúc bỗng nhiên xuất hiện một cái bóng người.

Đó là lão giả râu dê!

Chỉ có hắn, có thể nháy mắt mượn dùng ảo giác phân thân cắt đổi, có thể kịp cứu.

“Vù!” Lão giả râu dê lão tặc cầm dao găm như tia chớp chắn hướng một đao kia.

Ầm!

Chặn được rồi!

Loan đao như trăng tàn bổ vào trên con dao găm kia, nhưng sau đó uy lực khủng bố loan đao này ẩn chứa bạo phát, trực tiếp đè con dao găm, tiếp tục bổ vào trên người lão giả râu dê. Tuy trên người mặc áo bào Bán Thần cấp, nhưng trong một đao này ẩn chứa lực lượng khủng bố... vẫn xuyên thấu qua áo bào đánh vào toàn thân lão giả râu dê, cả người hắn bay về phía sau, mắt trừng tròn xoe.

Một lần này đến chắn chính là bản tôn. Bởi vì ảo giác phân thân căn bản không có khả năng chặn được.

Thần Cửu nhanh chóng chạy tới lập tức đột nhiên vung cánh tay, cánh tay giận bổ về phía đao khách giáp bạc kia, đao khách giáp bạc một đao ngăn trở được nhưng lại lảo đảo lui.

Mà Phúc thúc lập tức ôm lão tặc, lập tức hướng đầu kia của Vẫn Thạch kiều chạy đi, trong nháy mắt đã chạy ra.

“Đi.” Thần Cửu cũng lập tức bay.

...

Một đầu khác của Vẫn Thạch kiều, đạp lên bùn đất.

Đông Bá Tuyết Ưng đến trước hết, sau đó chính là Phúc thúc ôm lão tặc.

“Lão tặc.” Phúc thúc ôm lão tặc, lo lắng vô cùng.

“Lão tặc, ngươi thế nào.” Thần Cửu vội chạy tới.

Lão giả râu dê nhếch miệng cười: “Giúp trang chủ...” Vừa nói vài chữ, toàn bộ thân thể liền hoàn toàn tan rã, hóa thành hư vô. Ở dưới một đòn khủng bố đó, thân thể lão tặc căn bản không chống đỡ được, tầng diện hạt cũng hoàn toàn phá hủy, chỉ là linh hồn cường đại mạnh mẽ làm thân thể duy trì, nhưng vừa mở miệng thì sụp đổ hủy diệt.

“Ngươi sao… sao lại ngốc như vậy.” Trong mắt lão giả đầu trọc Phúc thúc đều là nước mắt, “Biết rõ không cản được còn cản! Lão tặc a, lão tặc!”

Lão tặc, nắm giữ là Ảo Giác Chân Ý.

Một chân ý này, khiến bản thân lão tặc uy năng không mạnh, lực lượng cũng không chiếm ưu thế. Tựa như hư giới yếu ở trên lực công kích, ảo giác tuy tốt chút, nhưng vẫn yếu! Lão tặc ở trên lực công kích cũng chỉ có tiêu chuẩn sánh với top ba Bán Thần bảng Hạ tộc. Chỉ là bình thường bản tôn ảo giác của hắn biến ảo, bảo mệnh rất mạnh, ám sát cũng rất mạnh.

“Ta biết, ta biết lão tặc này, là cho rằng ta là Siêu Phàm pháp sư, ta hữu dụng hơn với trang chủ ngươi.” Phúc thúc rơi lệ. Ở Phi Kiếm sơn trang, hắn cùng lão tặc tình như anh em.