Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 612: Tĩnh Thu thành thần (1)




Toàn bộ tinh vực dự tuyển còn đang tiến hành, tuy sau đó ngẫu nhiên có thông qua dự tuyển, nhưng trên đài cao tuần thú đại nhân, Đồ tướng quân, các Giới Thần tán gẫu, lại là thường xuyên tán gẫu với Đông Bá Tuyết Ưng vài câu.

Hiển nhiên địa vị Đông Bá Tuyết Ưng ở trong lòng bọn họ đã cao lên rất nhiều.

Rốt cuộc.

Ở sau khi trải qua ước chừng mười hai ngày tinh vực dự tuyển, tinh vực dự tuyển của Ngô Sơn tinh vực rốt cuộc chấm dứt.

“Các vị, lần này thần đình Vạn Hoa yến, tinh vực dự tuyển ở Ngô Sơn tinh vực ta chính thức chấm dứt, Ngô Sơn tinh vực ta tổng cộng có mười sáu vị cao thủ Thần cấp thông qua dự tuyển, cũng có Đông Bá cùng với Đệ Thất Mai Vũ cao thủ kinh diễm như vậy. Tin tưởng phủ thành chi chiến, cao thủ Thần cấp Ngô Sơn tinh vực ta cũng có thể đủ triển lộ thực lực, thậm chí có cơ hội đại biểu An Hải phủ, tới thần đình! Ở bệ hạ, ở trước mặt đại năng tiến hành thần đình chi chiến cuối cùng.” Trong thanh âm quan tuần thú tràn ngập tự tin.

Phía dưới, các binh sĩ quân đoàn thì duy trì trật tự, để vô số khán giả bắt đầu rời khỏi Huyết Nhận vực.

“Chúng ta đi thôi.” Quan tuần thú cũng nhìn chung quanh, “Mười sáu vị thông qua dự tuyển, cũng theo ta cùng nhau tới phủ đệ của ta! Ở phủ đệ của ta một năm thời gian, đợi một năm sau, ta sẽ dẫn các ngươi cùng nhau xuất phát tới phủ thành! Các ngươi có thủ hạ bằng hữu gì, cũng có thể dẫn theo, phủ đệ của ta rất lớn, đều có thể ở lại.”

Thực lực cao, bình thường đều có thủ hạ tùy tùng...

Rất nhanh.

Quan tuần thú, Tang phu nhân, Đồ tướng quân cùng với một đám Giới Thần chậm rãi bay trên trời cao.

Đệ Thất Mai Vũ, Đông Âu Tuyết Ưng bọn mười sáu vị chia ra ở phía sau, bọn họ cũng đều tự dẫn người. Đông Bá Tuyết Ưng chỉ dẫn theo Vân Hải. Mà Đệ Thất Mai Vũ điện hạ dẫn nhiều người nhất, một đám thị nữ áo trắng đi theo vị điện hạ này, mỗi một thị nữ áo trắng đều không phải Thần cấp bình thường, chỉ sợ so với binh sĩ quân đoàn thông thường còn mạnh hơn rất nhiều.

“Đông Bá, ta ở đó xem cũng kích động sắp điên rồi.” Vân Hải ở bên cạnh Đông Bá Tuyết Ưng phi hành, đồng thời vội truyền âm, “Việc này cần nói cho Hạ tộc chứ? Để bọn họ cũng đều vui vẻ một chút.”

“Nói cho bọn họ đi.” Đông Bá Tuyết Ưng cười.

“Tốt, ta nói cho bọn họ, bao gồm Tử Lôi bọn họ đều nói cho một lần, làm cho bọn họ đều vui vẻ vui vẻ.” Vân Hải khó nén hưng phấn.

Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười.

Ở dưới quan tuần thú dẫn dắt...

Tốc độ phi hành của bọn Đông Bá Tuyết Ưng tuy không nhanh, nhưng không gian cũng đang dịch chuyển biến ảo, quan tuần thú dù sao cũng nắm giữ thành trì này, cho nên chỉ một lát sau, Đông Bá Tuyết Ưng đã thấy được xa xa tòa phủ đệ hào hoa xa xỉ kia —— phủ đệ của tuần thú đại nhân.

Đông Bá Tuyết Ưng và Vân Hải ở tạm phủ đệ của tuần thú đại nhân.

Mà ở khu vực khác của thần giới.

Các tiền bối thần linh Hạ tộc hiện nay còn sống, mỗi người đều chiếm được tin tức Vân Hải truyền lại.

“Đông Bá thông qua tinh vực dự tuyển, chỉ một chiêu đã đánh bại hung vu chiến binh?” Lão giả hòa ái đang đóng ở trên một tinh cầu ‘Tử Lôi đế quân’ sau khi nhận được tin tức không khỏi mừng rỡ, “Tốt, đây là vị đầu tiên trong lịch sử Hạ tộc ta tham gia thần đình Vạn Hoa yến, Đông Bá không hổ là thần linh mạnh nhất Hạ tộc ta từ trước tới nay. Ừm, trận chiến phủ thành của An Hải phủ, ta nhất định phải đi xem cuộc chiến.”

Quân đoàn mặc dù có quy củ, nhưng cũng không phải không nói nhân tình, thần đình Vạn Hoa yến việc trọng đại cỡ nào? Các binh sĩ quân đoàn cũng có thể phái ‘thần lực phân thân’ đến xem cuộc chiến, hơn nữa sẽ đưa bọn họ đi từng đám, ngay cả phí truyền tống cũng miễn.

Tử Lôi đế quân lúc trước không xem tinh vực dự tuyển, hắn càng trầm mê vào dược đạo hơn, cũng biết Đông Bá sắp tiến hành phủ thành chi chiến, hắn đương nhiên phải đi!

“Thần đình Vạn Hoa yến, phủ thành chi chiến?” Độc hành hiệp ‘Xích Hỏa đế quân’ trong tiền bối Hạ tộc cũng đạt tới Thần cấp đỉnh phong sau khi biết tin tức cũng kích động vô cùng, “Thống khoái thống khoái, phủ thành chi chiến này nhất định phải đi xem cuộc chiến!”

“Hảo gia hỏa.”

“Đông Bá thật lợi hại.”

“Một chiêu đã đánh bại hung vu chiến binh?”

“Thực lực ta quá yếu, lại đắc tội kẻ địch, hiện tại trốn đông trốn tây... Sao không tới phủ thành đầu nhập vào Đông Bá?”

Các tiền bối thần linh Hạ tộc trừ số rất ít thật sự không thể tới, đại đa số đều quyết định tới phủ thành An Hải phủ, thậm chí có một số thực lực quá yếu lăn lộn quá thảm, bảo vật Bán Thần khí cũng phải góp hai mươi viên thần tinh đến xem cuộc chiến, để đến lúc đó đầu nhập vào Đông Bá Tuyết Ưng! Dù sao, Đông Bá Tuyết Ưng tuyệt đối xem như một cái chân to! Ôm cái chân to này, cuộc sống sẽ dễ chịu hơn nhiều. Tương lai Đông Bá Tuyết Ưng địa vị cao hơn thực lực mạnh hơn, đối đãi thần linh Hạ tộc khẳng định sẽ càng thêm tín nhiệm.

...

Không nói đến các tiền bối thần linh Hạ tộc sau khi biết tin tức, ai cũng kích động tự hào.

Ở vật chất giới, trong thế giới Hạ tộc.

Tin tức Đông Bá Tuyết Ưng tham gia thần đình Vạn Hoa yến thông qua dự tuyển, người biết lại cực ít cực ít!

“Người của một thế hệ đó càng ngày càng ít.” Đông Bá Tuyết Ưng một thân đồ trắng đứng ở đỉnh Tuyết Thạch sơn, xa xa nhìn thiên hạ này. Ánh mắt hắn xuyên thấu không gian trở ngại, càng nhìn thấy Hạ hoàng thành.

Hắn nay cũng đã tu hành hơn hai ngàn ba trăm năm, cho dù bào đi thời gian tăng tốc sáu trăm năm, cũng đã hơn một ngàn bảy trăm năm.

Nhiều năm như vậy trôi qua, lúc trước Trần cung chủ, Hạ sơn chủ, Tư Không Dương, Bộ thành chủ, Thái Thúc cung chủ, Cung Ngu sư phụ… mỗi người đã sớm đạt tới sinh mệnh đại nạn, được bản tôn Đông Bá Tuyết Ưng tiếp dẫn đúc lại thân thể đưa vào thế giới Hồng Thạch sơn. Về phần Bộc Dương Ba, Trương Bằng, Dư Phong các hảo huynh đệ quan hệ vô cùng tốt, đáng tiếc đều chưa thể thành Bán Thần, cũng được đưa vào thế giới Hồng Thạch sơn.

Đương nhiên đệ đệ Đông Bá Thanh Thạch, ở dưới Đông Bá Tuyết Ưng dốc lòng chỉ điểm lại rốt cuộc ở trước khi đại nạn đến bước vào Bán Thần, nhưng cũng rất miễn cưỡng. Đông Bá Tuyết Ưng đánh giá đệ đệ mình là rất khó thành thần, tương lai chỉ sợ cũng phải đúc lại thân thể đưa vào thế giới Hồng Thạch sơn.

“Tuyết Ưng, làm sao vậy?” Dư Tĩnh Thu xuất hiện cạnh người.

“Có chuyện vui vẻ, có thể cùng nhau chia sẻ vui sướng cũng ít đi rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Chuyện thần đình Vạn Hoa yến tinh vực dự tuyển, chàng không tính nói cho Ngọc Nhi và Thanh Dao?” Dư Tĩnh Thu hỏi.

“Những cái này không cần thiết nói cho bọn nó.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Ngọc Nhi và Thanh Dao, tôi luyện bọn nó cho tốt trước, chờ thực lực đủ thì đưa bọn nó vào Hồng Thạch sơn! Trở thành hộ pháp đệ tử của Hồng Thạch sơn, đến lúc đó cũng có thể ở trong thế giới Hồng Thạch sơn tiến hành rèn giũa.”

Dư Tĩnh Thu có chút lo lắng: “Hồng Thạch sơn khảo nghiệm quá nguy hiểm đối với Ngọc Nhi và Thanh Dao?”